Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sĩ: Quốc Duy
Ca sĩ khác: Quang Minh; Hương Giang
Về đây bên dòng sông cũ nghe lòng quạnh vắng u hoài. Trong nắng thu như chiều xưa bên người. Nhẹ rơi lá vàng đôi cánh Con sóng vô tình dìm sâu. Dòng nước cuốn trôi về đâu? Nhớ người ! Hôm nay Thu về ngoài song như bao Thu.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sĩ: Quốc Duy
Ca sĩ khác: Ngọc Mỹ; LÊ BẢO; Diệu Hiền
Hương yêu đã tàn phai. Mình em thao thức mãi cơn mê dài. Sương khuya thấm bờ vai. Lặng nghe yêu thương khuất xa vòng tay Nhớ nhung từ đây. Men ái ân đang nồng say. Anh nỡ buông lơi vòng tay trao người. Còn gì mà trông ngóng.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sĩ: Quốc Duy
Ca sĩ khác: LÊ BẢO
ĐƯỜNG MƠ. Con đường ngày xưa Tóc mây xõa vai em gầy. Tình thơ ngây em trao. Mộng mơ trinh nguyên màu áo Trong xanh màu mắt. Bao chinh chiến ngược xuôi. Vấn vương môi mắt người thương. Tôi gió sương sông hồ Chiều nay cánh.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sĩ: Quốc Duy
Ca sĩ khác: Phương Thanh; Y Moan
Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi cao. Có hai người, chỉ có hai người yêu nhau. Họ đã sống không mùa đông, không mùa nắng mưa. Có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau. Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi. Một mái tranh.
Tác giả: Gia Ly
Ca sĩ: Quốc Duy
Ngày xưa mưa rơi rơi. Trên đường khi ta sánh đôi. Ngày xưa. Đôi vai ấy bên anh từng ngày. Ngày xưa em vô tư. Đùa vui lúc đi bên anh. Ngày xưa. Em hay khóc cho anh vỗ về. Ngày xưa ấy ôi đẹp biết bao. Ngày em bên.
Tác giả: Vũ Phương
Ca sĩ: Quốc Duy
Nghe tiếng ai gọi đò, bên sông chiều hoang vắng. Mây trắng lặng lờ trôi, mà xót xa trong lòng. Ngày em đi lấy chồng, con đò bỏ dòng sông. Có người luôn trông ngóng, sầu dâng bến sông buồn. Đò ơi, đò ơi, nay cách ngăn đôi.
Tác giả: Nguyễn Thanh Cảnh
Ca sĩ: Quốc Duy
Ca sĩ khác: Quang Minh
Ngày xuân theo nắng phai. Em mang tình chớm Hạ bước êm vào đời tôi. Tiếng ve reo ngập lối. Men yêu ngọt bờ môi Đêm sâu phấn hương nồng. Tóc buông xõa gối mộng Ru em vào giấc nồng. Tình nào ngờ vội phai như mây hồng cuối.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Quốc Duy
Ca sĩ khác: Đoàn Việt Phương; La Chấn Kiệt; Trịnh Tuấn Vỹ
Mình quen nhau khi ta vừa mới còn thơ. Tình đôi ta kết đôi thành hoa. Mình yêu nhau say xưa tình chung thủy không rời. Em nguyện yêu mãi không chia lìa. Và khi em ra đi buồn rơi xuống tâm hồn. Làm cô đơn lẽ loi đời.