Tác giả: Hamlet Trương
Ca sĩ: Hamlet Trương
Đường rộng thênh thang bước chân em đi về đâu? Lời nào cho nhau với bao niềm riêng chôn dấu. Đường một đường anh đi với đường một đường em bước. Từ nay duyên đã cạn, tình đã hết. Gượng cười lên đi lấp che bao niềm đau.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Hamlet Trương
Con đường anh đã đi ngày qua. Bây giờ bỗng dài hơn khi không có em. Chắc anh đã sai nhiều hơn là anh nghĩ, em thì vẫn chờ mong. Biết làm sao tình yêu không lấp đi, trong lòng những nỗi niềm và những gì ta đã mất đi. Anh đã.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Hamlet Trương
1. Hôm nay tôi quay về lại con phố. Đã bao năm trôi qua. Không biết nay trở về có xa lạ. Hôm nay tôi quay về tìm lại tôi. Ấu thơ đã qua rồi. Nhưng nay vẫn còn sống một đời trong tôi. Đây là con đường cha cồng kềnh.
Tác giả: Đỗ Thụy Khanh
Ca sĩ: Hamlet Trương
Ngoài kia Sài Gòn đông vui làm sao. Hình như vài tiếng nữa là tới phút giao mùa. Một tuần có thứ Bảy, Chủ nhật. Một năm có Tết tây Tết ta. Valentine rồi đến Giáng sinh. Lạ thay, đó chỉ là ngày thường nhật thôi mà.
Tác giả: Sơn Hạ
Ca sĩ: Hamlet Trương
Ca sĩ khác: Đào Phi Dương & Trang Thảo; Cẩm Ly
Chị hai đi lấy chồng xa, bỏ lại bầy em cút côi quê nhà. Chị hai đi lấy chồng xa bỏ cha mẹ già hiu quạnh sớm hôm. Ai lo tách nước hương trà? Ai lo ruộng lúa nương cà? Hầu cha mẹ già em dại bơ vơ. Tình duyên nặng gánh bên.
Tác giả: Hamlet Trương
Ca sĩ: Hamlet Trương
Một sớm kia ai về ai về thăm lại chị Hai. Màu áo nâu sờn vai bàn tay lấm lem bụi đời. Nghiệp đổ như mưa rào, tìm nơi nao trú chân? Giờ trắng tay quay về, quay về tìm cố nhân. Nhắc lại chuyện ngày xưa. Một chiều mưa, người.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Hamlet Trương
Mỗi khi trời đổ mưa. Mỗi khi ngồi với em. Nghe thời gian trôi qua êm đềm. Mỗi khi được nắm tay. Mỗi khi được ngủ say. Trong vòng tay em quá bình yên. Ở bên này có mưa. Cơn mưa chiều rất buồn. Đếm từ khi em vẫn xa rồi. Ở.
Tác giả: Hamlet Trương
Ca sĩ: Hamlet Trương
Bầu trời là đôi tay, mặt đường là đôi chân. Tôi đang vui bước đi trong lòng cứ lâng lâng. Tự hào là cơn gió nhẹ nhàng phiêu lãng phương trời xa. Tôi vô tư coi bốn phương là nhà. Nhiều điều cần khám phá, nhiều vùng cần.