Tác giả: Trường Nguyên
Trăng thu dạ khúc 4 lớp. Đã... đã bao năm rồi ba lòng buồn hiu ngóng trông. Thương nhớ một người nay vắng xa rồi. Mà ba vẫn nhớ mãi không quên. Nhớ bao kỷ niệm êm đềm bên nhau ấm êm. Bao ngày xa nhau, thấy ba ưu.
Tác giả: Trường Nguyên
Lý Năm Căn. Từng đêm thương lắm người ơi. Chị Hai xa xứ bao năm. Thương má thương ba đêm đêm. Ngày trông nhớ thương mong đợi. Người ta nhung gấm nhà cao. Làm dâu cay đắng trần ai. Thương kiếp hồng nhan son phấn dập.
Tác giả: Trường Nguyên
Em hỡi em ơi. Bao tháng năm mong chờ. Mong ước duyên đôi mình. Trọn đời hạnh phúc bền lâu. Thương em anh đến Tân Điền. Mang cau trầu đấp xây tình duyên. Anh chờ anh chờ ngày mình đám cưới. Pháo hoa rươu nồng. Tình mình.
Tác giả: Trường Nguyên
Thương lắm quê tôi Chợ Lách. Cây trái quanh năm chín ngọt. Con đường trãi rộng thênh thang. Chợ Lách quê tôi giờ đổi mới. Làng xóm yên vui, gia đình hạnh phúc. Thương làm sau chợ lách quê em. Những buổi trưa hè nghe giọng.
Tác giả: Trường Nguyên
Thương vợ hiền gian nan. Khuya sớm hôm tảo tần bán buôn. Dù cho nắng mưa dải dầu. Em vẫn ngày nặng oằn đôi gánh. Ngày qua ngày bán buôn. Đã bao năm nặng oằn đôi vai. Không giờ oán than chồng con. Hương sắc phai tàn. Nắng mưa.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Beat Karaoke
Cầm tờ xét nghiệm trên tay mà tôi rưng rưng dòng nước mắt. Trời ơi mẹ tôi đã mang trong người căn bệnh nan... y. Mà có lẻ sẽ không bao giờ chữa khỏi. Sự sống bây giờ như đèn treo trước gió. Biết làm cách nào để mẹ được khỏe.
Tác giả: Trường Nguyên
Đoạn khúc lam giang - Phi vân điệp khúc. Thương người miền tây tôi. Bao nắng mưa phai màu gió sương. Đồng khô chết trong mong chờ. Mưa hãy về cho đồng ruộng tốt. Vườn sầu riêng trái say. Nỗi lo âu mất mùa năm nay. Bây.
Tác giả: Trường Nguyên
Lòng đầy thương quê, thương nhớ đến mẹ hiền, mong sau sẽ có 1 ngày, trở về quê xưa, thăm mẹ hiền dấu yêu, đã lâu lắm rồi, tôi không trở về, mẹ tôi đang mong chợ. Nhớ lúc khi xưa, con có lổi lầm, mẹ thường la mắng, dỗ dành.
Tác giả: Trường Nguyên
Đêm nằm nghe bao điệu hát ru. Con nhớ thương mẹ hiền một mình quê nhà nắng mưa. Bao đêm gió sương tóc xanh kia phai màu. Thương làm sao mẹ hiền của con. Đêm đã khuya sao mẹ vẫn ngồi chong đèn ngóng trông. Thương nhớ con.
Tác giả: Trường Nguyên
Lý qua cầu. Ngồi nhìn con nước lững lờ trôi. Theo dòng sông lướt vui qua từng cơn sống. Nhấp nhô nhấp nhô theo dòng. Ôi xót xa trong ngày. Bao ngày covid gây ra. Đau thương biết bao gia đình. Vọng cổ. Câu 1:. Trời.