Tác giả: Đan Trường
Gió lật mấy tàu lá trên cây. Đàn quạ nay thôi kêu hè. Gió lật lá là gió heo may. Làn thu đưa gió thu về. (Đoạn Hai, lời 1):. Và ngày mai khai trường rồi kia. Đành lìa hai thân cùng làng quê. Ngập ngừng đi tim sầu.
Tác giả: A Tuân
Ca sỹ thể hiện: A Tuân
Con cò lặn lội bờ sông. Cò ơi sao lại quên công mẹ già. Hỏi rằng ai đẻ cò ra. Mà sao cò bỏ mẹ già ko nuôi ? Nhớ ngày đi ngược về xuôi. Mẹ đi xúc tép mẹ nuôi được cò. Những ngày mưa lũ gió to. Công mẹ xúc tép nuôi cò cò.
Tác giả: Việt Anh
Ca sỹ thể hiện: Xuân Mai; Chưa Biết
Có con chim... là chim chích choè. Trưa nắng hè mà đi đến trường. Ấy thế mà... không chịu đội mũ. Tối đến mới... về nhà nằm rên... Ôi ôi ôi... đau quá... nhức cả đầu. Chích choè ta nằm liền mấy hôm. Đứng bên sông... kìa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phong Đạt
Mỗi lần về quê, giỗ Tổ hàng năm. Tôi bâng khuâng đến thăm người em gái. Ký ức tuổi thơ trong tôi sống lại. Dấu ấn một thời thơ trẻ làng quê. Thuở học trò bọn con gái, con trai. Tan học rủ nhau chơi bài đánh đáo. Những buổi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đinh Trang; Lâm Bảo Phi; Hồng Hạnh; Đinh Thành Lê
Này là bạn tình ơi. Sông La quấn quýt. Núi Hồng nên chi con cò trắng cũng phải lòng câu ca. Mẹ sinh ra em để em ru lời dịu ngọt. Mẹ sinh ra em để em hát giọng đò đưa. Câu hát yêu thương đưa em về trong nỗi nhớ. Nỗi.
Tác giả: Dương Thụ
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung; Ngọc Hạ
Mùa đông, mùa đông. Bài hát ru nghe buồn không, buồn không. Bờ đê, bờ đê. Dài mãi những con đường quê, đường về quê. Thương con cò trắng bay, lạc lối trong mây trời. Thương em lạnh cóng môi. Bài hát ru nghe xa vời.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Lam Tuyền
Gió ngược sông chiều ai cất vang câu hò. Điệu nhớ nao lòng giữa đồng quạnh không. Tiếng ai buồn rơi lẻ loi ? Từng đêm dõi thương duyên phận. Lẽ nào má phai sắc hồng. Cúi mặt nghe hờn tủi. Đời ta như con nước ròng. Sóng gió.
Tác giả: Nguyễn Thừa Thiên
Ca sỹ thể hiện: Nhạc Không Lời; Nguyễn Thừa Thiên
Tôi về Hà Nội qua lối Cửa Ô. Mùa đông mưa rét phố vắng người đi. Tôi về Hà Nội ghé chợ Đồng Xuân. Quàng thêm khăn ấm để thấy em thật gần. Hà Nội vào đông cây bàng thay màu lá. Phố cũ đầy rêu phong. Mặt Hồ Gươm lắng đọng. Con.