Tác giả: Nguyễn Đức Trung
Ca sỹ thể hiện: Tóc Tiên; Du Thiên
Từng giọt nắng mong giờ tan trường. Chầm chậm bước trên đường em về. Thật dịu dàng tà áo trong gió. Có anh đi cùng em , cô em hỡi ! Tìm một chút mưa giờ tan trường. Để cùng trú chân ở bên đường. Đừng vội vàng mưa cứ.
Tác giả: Chưa Biết
Sống ở đời ai hay chữ ngờ sống ở đời làm sao biết trước. Con đường đi phía trước thế nào để mà đi đường đúng đường sai. Sống ở đời để khắc tên mình chúng ta phải tìm được vị trí. Ta phải đi cho đúng con đường chỉ như thế.
Tác giả: Vũ Quốc Việt
Ca sỹ thể hiện: Vũ Quốc Việt; Duy Mạnh
Những con đường vừa qua. Là những con đường thật xa. Ngày tháng trôi đi , nghe lên mệt nhoài. Những con đường thật xa, dù lắm phong ba, nhưng ta không ngần ngại qua. Nhớ những ngày dầu tiên. Chìm giữa cơn buồn triền.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Diễm Liên & Huy Vũ
Mới hôm nao ta còn bên nhau. Từng hơi ấm tay đan nhau đi giữa trời đông. Anh và em trãi qua bao lần giông tố. Cớ sao bây giờ mình cách xa. Giấc mơ xưa bây giờ xa xôi. Tình yêu ngày đó em ơi dù ta cũng đành thôi. Cho dù ta.
Tác giả: Nguyên Bích
Ca sỹ thể hiện: Quang Tuấn
Tôi yêu nhất con đường này, vì tôi đã gặp em. Tôi yêu nhất quãng đường này, vì em đã nhìn tôi. Ôi con đường ngày đó. Ngày mùa xuân thắp nến lên muôn loài. Và mùa xuân đã đến trong tôi. Vì em đã cho tôi nụ cười. Và.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lương Gia Huy
Cho anh nhìn em, phút giây. Giờ ta giã từ. Lời chia tay nghe nặng thêm. Sao gần nhau mà vẫn như xa. Còn không em bao lời yêu khi ngày xưa giờ như hết rồi. Riêng lòng anh không đổi thay. Câu thề xưa đó nào xóa nhòa đâu.
Tác giả: Chưa Biết
Anh taxi, chạy dùm tôi đến nơi này. Rẽ trái vào nhà người yêu lúc xưa hẹn hò. Nơi góc đường, ngồi trên xe dưới hiên đợi em. Những con đường, mưa nắng vương mùa. Anh taxi, chạy dùm tôi đến nơi này. Nơi chúng mình từng xem.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Chế Linh; Thanh Lan
Tình em như chiếc bóng bên đường. Người yêu gần nhưng vĩnh viễn xa luôn. Tình yêu mở cánh đôi cánh lớn ngỡ ngàng. Trong đêm đưa em vào thiên đường tươi sáng. Rồi tỉnh giấc yêu đương đành lặng lẽ đau thương. Và lên đường.