Tác giả: Nguyễn Hiền & Hoài Linh
Ca sỹ thể hiện: Phan Ý Linh
Lời 1:. Ngoài trời không sao thưa. Đường lầy ướt ngõ tối. Mưa khuya về hiu hắt đi vào hồn. Chuyện đời quên đi thôi. Dĩ vãng xa lắm rồi. Gợi lại để làm chi nữa người ơi! Chiều nào nâng ly bôi. Tình vừa mới chắp nối.
Tác giả: Đỗ Bảo
Ca sỹ thể hiện: Tấn Minh
Giữa ánh sáng đang khô cạn, mờ thắp lên tiếng nhạc buồn. Thu đi qua, bình yên đám cỏ mềm. Chiều xuống, nhẹ nhàng phai, hai hàng cây. Mắt em buồn, nếu như ngày xưa không gặp nhau. Giờ con tim bớt đớn đau. Ta yêu nhau.
Tác giả: Phan Mạnh Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Phan Mạnh Quỳnh
Thành phố này, những con đường *** hai đứa mình đi. Từ khi lần đầu gặp nhau đến giờ vẫn thế. Cầm bàn tay phía sau. Và em tựa nghiêng đầu. Rồi cứ lướt qua bao ngôi nhà. Cảm giác thật thương thật êm bài ca mình hát.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Bức Tường
Gặp nhau trong đời, chung một bầu trời, sẻ chia cùng nhau buồn vui và ước mơ cao vời. Hành trang mang theo cây đàn và lời ca, cùng nhau đi qua, đi qua từng tháng năm diệu kỳ. Ta sẽ đi trên con đường không tên. Thời gian.
Tác giả: Quách Beem
Ca sỹ thể hiện: Quách Beem
Cơn mưa hoang đường giật mình tỉnh giấc không em. Căn phòng trống lẻ loi một bóng hình. Em ra đi không một lời chia ly. Lời nguyện ước theo mây phiêu du về đâu. Xa em muôn trùng giọt lệ này đắng trên môi. Những hơi ấm bên.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Việt Quang
I miss you to night. Khi em không bước đến, anh lang thang vào lãng quên. Ngày em rời xa, tim anh nhói đau hoài. Tìm em nơi đâu, từng đêm dài mong nhớ. Oh... anh như sao sáng, ôm trên tay nghin ước mơ. Anh cùng sao,
Tác giả: Viễn Châu (tân cổ)
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung
Mấy cánh mai vàng gởi.. gió.. xuân. Đường xa đã mỏi gót phong trần. Bâng khuâng dạo bản đàn năm cũ. Một chút ân tình gởi.. cố.. nhân. Đêm gặp nhau nơi bến nước năm xưa khi trăng khuya bắt đầu ngả.. bóng. Bến Tầm Dương.
Tác giả: Mr Siro
Ca sỹ thể hiện: Mr Siro
Anh đã biết.. em nhớ thầm ai suốt một thời gian. Người đó ở cạnh bên..và kiên nhẫn đợi chờ. Giọt nước mắt mà anh khóc. Chẳng phải do duyên mình chấm dứt. Mà chính là phận mình vẫn quá sớm để lụi tàn. Hạnh phúc cớ sao càng.