Tác giả: Minh Kỳ & Châu Kỳ & Mai Châu
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh & Tường Nguyên & Tường Khuê
- Một Người Đi ---. Sáng Tác: Mai Châu. 1. Tôi tiễn anh lên đường. Trời hôm nay mưa nhiều lắm. Mưa thấm ướt vai gầy. Mưa giá buốt con tim. Mình cầm tay nhau. Chưa nói hết một câu. Thôi đừng buồn anh nhé. Tiếng còi đang.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Nhã Thanh & Tâm Đoan
Mưa buồn ơi thôi ngừng tiếng. Mưa cho phố nhỏ càng buồn thêm. Mưa rơi gác xưa thêm buồn vắng. Phòng côi lắng tiêu điều. Đường xưa vắng điều hiu. Đêm sầu đi trong tủi nhớ. Bao thương nhớ chỉ là mộng.
Tác giả: Đức Huy
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng & Ý Lan
Chiều trên phố vắng ray rứt tiếng mưa buồn rơi. Ngày qua rất vội mây xám giăng mờ ngõ tối. Mùa thu sao đã đến cho lá úa trên hàng cây. Và em có buồn khi lá rơi. Ai đã cho em những ngày tháng huy.
Tác giả: Khánh Băng
Ca sỹ thể hiện: Y Phương & Lê Nguyên & Do Hồ
1. Nếu, nếu một ngày không có em. Thì niềm cô đơn dài như năm tháng. Như mùa thu chết không lá khô rơi. Nếu, nếu ngày ấy mình đừng quen nhau. Thì ngày nay có đâu buồn đau. Những khi mình xa nhau có đâu.
Tác giả: Trúc Phương & Thanh Sơn & Lê Dinh
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Hoàng Lan
Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng. Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không. Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi. Trong xuốt cuộc đời tương lai trả lời thôi. Một.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Chế Linh
1. Thành phố nào, nhớ không em. Nơi chúng mình tìm phút êm đềm. Thành phố nào vừa đi đã mỏi. Đường quanh co quyện gốc thông già. Chiều đan tay nghe nắng chan hoà. Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em. Mắt em.
Tác giả: Cao Minh Thu
Ca sỹ thể hiện: Thạch Thảo & Vũ Hoàng
Miền tây ơi đã bao lần ghé về, những hương quê còn nguyên đây đó. Những nguyên do người yêu đất này, người Miền Tây bao đời chân chất. Từ Long An ghé sang miền Đức Hòa, lúa xanh tươi miền quê ta đó. Có thương yêu dòng sông,
Tác giả: Châu Kỳ & Duy Khánh;
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ & Nhã Thanh
1. Đã bao lâu rồi không về miền Trung thăm người em. Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường. Người hỡi, có về miền quê hương Thuỳ Dương. Nước chảy còn vương bao niềm thương. Cho nhắn đôi.