Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lâm Nhật Tiến & Đan Nguyên & Quốc Khanh
Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu. Bao nhiêu mộng đẹp yêu đương thành khói tan theo mây chiều. Hà Nội ơi, nào biết ra sao bây giờ. Ai đứng trông ai ven hồ khua nước trong như ngày.
Tác giả: Lê Minh Đảo
Ca sỹ thể hiện: Lê Tâm
Triền miên giông bão biển đông thét gào. Cuốn đi cánh hoa đào dạt trôi nơi nao. Trùng dương như khóc như than cho đàn con. Biển sâu mộ chôn, con ơi ôi đọan trường. Trời đêm sao rơi nước mắt ôi long lanh. Khổ đau không.
Tác giả: Phạm Đình Chương
Ca sỹ thể hiện: Ngân Quỳnh; Ngọc Minh; Mai Hân
Những con đường đẹp nắng thủ đô. Nhớ chiều xưa mình đã hẹn hò. Những con đường giờ đây hoang vắng. Thương người tình lạc lỏng bơ vơ. Nghe buồn đau những ngày hạ cuối. Ðêm nằm đây đếm tuổi lưu đày. Tháng năm xưa ngút.
Tác giả: Nguyên Lãng
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ; Hải Lý; Thanh Lan (trước 75); Anh Khoa (trước 75); Trường Vũ; Anh Khoa; Chế Linh
Tình yêu đã đến đây như một ngày. Cơn bão chuyển qua đại dương. Xin đưa tôi qua chốn lưu đày, cho tôi quên bao nỗi u hoài. Phận lạc loài một kiếp lênh đêng. Tình yêu đã đến đây như từng. Giọt nước mắt đầy trong bàn.
Tác giả: Hoàng Trọng Thụy
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khang
Buổi sáng ra bờ sông lắng gọi. Cho từng con nước đọng. Trôi về nơi rất xa. Như từng ngày đã qua. Chiều xuống nghiêng từng cây bóng già. Bên lời ca thiết tha. Theo từng miễn xót xa. Còn đó giây phù du tiễn đưa. Mang.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Như Ý
Em vẫn biết rằng anh chia đôi một cuộc tình. Em vẫn chấp nhận yêu thương anh một bóng hình. Vì con tim em đôi khi chẳng muốn vâng lời chính em. Trong nước đua tình người muộn màng đã đến trước. Hay chính anh là người.
Tác giả: Mai Anh Tuấn
Trưa qua đồi cỏ úa. Nắng hoàng anh đang sôi. Chân gông cùm mỏi mệt. Niềm uất hận không lời. Cánh gió nào không đến. Con chim rừng u hoài. Bầy ong chợt thức giấc. Khua hồn ta tung bay. Trưa trên đồi cỏ úa. Lạc.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly; Ba Chéo - Apollo - KMS105 (Nghịch Compressor)
Một ngày năm bốn, cha bỏ quê xa. Chốn đã chôn nhau, cắt rốn bao nhiêu đời. Một ngày năm bốn, cha bỏ phương trời. Một miền Bắc tối tăm mưa phùn rơi. Một ngày năm bốn, cha bỏ Sơn Tây. Dắt díu con thơ, vô sống nơi Biên Hòa.