Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh
Tôi đi trong nắng hạ, tìm kiếm mùa xuân qua. Mùa xuân của hoa bướm, mùa xuân thuở xa xưa. Tìm nơi đâu thấy đâu, thân lưu đầy xứ lạ. Quê hương cách ngàn trùng. Quê hương cách muôn trùng, vẫn mùa đông gía buốt. Tìm đâu nắng.
Tác giả: Chưa Biết
Cho tôi yêu thương bao năm rồi xa. Em đi quên mau tình ta. Một thoáng chốc đã vội qua. Giang tay nâng niu ôm lấy vai gầy. Đôi môi đôi mắt đêm này. Phút ấy sẽ lưu đày. Giã từ cuộc tình trong đôi mắt cay. Vẫn chờ một chiều.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sỹ thể hiện: Trường Vũ; Đình Văn; Chế Thanh; Mạnh Quỳnh (Nhạc Trữ Tình)
Bao năm qua thế thôi đành thôi mình thương nhớ nhau rồi. Sau lưng kỷ niệm lạnh băng. Bước khoang chưa dừng hối tiếc chưa ngừng. Nửa tuổi đời mang theo lòng. Trông hôn mê giấc đau chợt nghe buồn cũ quay về. Mang chua.
Tác giả: Vũ Thư Nguyên
Trên phiến đá. Hải âu về gọi sóng. Tuyết mùa đông. Anh về gọi tên em. Xa nữa quả tinh cầu. Sầu rơi đáy vực sâu. Anh mấy kiếp lưu đày. Mây cuồng vẫn bao vây. Ngày vào đời nhau. Mắt chứa muôn sao. Trời vào đam mê.
Tác giả: Trần Quang Long
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Anh đến đây rồi ở lại đây. Rồi ở lại đây rừng Thu thay lá. Bụi Thu bay rồi ở lại đây. Bụi Thu bay rồi ở lại đây. Bụi Thu bay. Anh cô đơn giữa lòng đất lạnh. Tôi lang thang cuối nẽo lưu đày. Tôi tiển anh rồi ai tiển.
Tác giả: Ngọc Sơn
Ca sỹ thể hiện: Khánh Duy
Chuyện hợp tan chứa chan đầy mắt lệ. Dù ngăn cách đôi đường. Tấc lòng thủy chung. Sống thác với tình. Vòng tay nào mất nhau ? Lệ nào cạn khô ngẫm suy ân tình. Ai nỡ chia lìa duyên kiếp lưu đày. Bẽ bàng tình tan, trái.
Tác giả: Vũ Đức Nghiêm
Ngày vui nào mà không mau qua. Tình yêu nào mà không phôi pha. Người thương nào mà không chia xa. Kỷ niệm nào mà không phai nhòa. Tình xa rồi tình yêu năm xưa. Người đi tìm người trong đêm mưa. Gọi tên người lòng ta.
Tác giả: Phạm Mạnh Cương
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Ngọc Minh; Khánh Ly
Thôi đã muộn rồi người đi qua đời tôi. Thôi đã muộn rồi tình yêu xa tầm với. Trên dốc ân tình mù sương thoáng yên bình. Tình như cơn gió thương đau xuống vực sầu. Thôi mong manh tơ trời người ơi! Tình đã muộn rồi.