Tác giả: Chưa Biết
Về Điện Biên cùng em,câu hát ai vang núi đồi. Về Điện Biên cùng em, trong ánh ánh nắng ban mai xuân về hền lô. Chan chứa yêu thương giữa núi rừng hoa ban trắng. Về Mường Thanh Điện Biên ,sóng lúa đưa hương ngọt ngào.
Tác giả: Thơ: Diệp Quốc Mẫn & Nhạc: Trần Công Loa
Quê em Lục Ngạn Bắc Giang. Vải thiều chín đỏ miên man núi rừng. Khắp nơi nhộn nhịp tưng bừng. Đón mùa vải chín lòng mừng khôn nguôi. Thượng nguồn hạ dòng về xuôi. Bắc Giang Lục Ngạn quê em mặn mà. Xưa kia có cả rừng trà. Móc.
Tác giả: Đức Huy
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan
Về hỏi những chiếc lá khô, trên hàng cây đứng đợi chờ. Về hỏi núi đồi hoang vu, đưa cơn mưa về dưới phố. Từng chiều nhớ vấn vương, có những lúc em chợt buồn. Và có những lúc em thấy mình thật cô đơn. Về hỏi thăm cơn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trường Sơn & KIM THƯ; Ngọc Hân
Quê hương ta có cánh đồng lúa vàng. Có núi đồi có con suối chảy quanh. Quê hương ta có con sông phù xa. Đem nước về cho cây trái nở hoa. Quê hương ta tuy nghèo mà nghĩa tình. Đêm xuống vọng về tiếng hát lời ca. Trao.
Tác giả: Hoàng Quốc Bảo
Quá khứ đã chẳng còn. Tương lai thì chưa tới. Kẻ thức giả sống an trú vững chãi. Và thảnh thơi trong giây phút hiện tại... (Kinh Người Biết Sống Một Mình - Nhất Hạnh dịch). Người về phương ngoại phương. Sông xa.
Tác giả: Thanh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Minh Anh; Đoan Trang
Anh như chim tìm bầy, bay theo ngọn gió xa. Theo chân anh từng ngày, cây xanh và lá hoa. Như say trong tình rừng, anh đi đắp xây lâm trường, để mùa xuân theo bước chân, cùng anh khắp nẻo đường. Đắc-Nông còn nhớ không.
Tác giả: Nhạc Huy Liêu, thơ Bùi Thảo
Ca sỹ thể hiện: Ca Sĩ Thiều Thu Sa
Sương mù tuyết phủ đêm thâu. Thôn trang như bức sơn dầu đẹp thay. Thả hồn ngấm chất men say. Lân lân theo áng tuyết bay là là. Nửa khuya dưới ánh trăng ngà. Núi đồi thung lũng từ xa mịt mù. Thoảng nghe tiếng gió vi vu. Lạnh.
Tác giả: Thanh Phương
Ôi kiếp hoa thương đau. Nào chuyện tình năm xưa. Mà giờ đây lỡ làng. Tôi nhớ thu năm nào. Hoàng hôn lắng xuống. Hôn nhẹ suối tóc mềm. Một người thầm mơ về một phương xa. Đường chiều lòng hoang sơ. Mỗi khi hoa rơi bên.