Tác giả: Nhạc Ngoại
Ca sĩ: Phước Điền
Ca sĩ khác: Anh Tiến
Mình anh đêm vắng cô đơn quạnh hiu. Nhớ về giây phút nồng nàn. Mình đã trao nụ cười. Và ánh mắt ấy mang đầy nhớ thương. Rồi ngàn giông tố chợt đến với anh. Em ra đi không nói một lời. Nước mắt anh nhạt nhòa. Nhưng hơi ấm.