Tác giả: Trương Thảo Nhi
Ca sỹ thể hiện: RTee & Trương Thảo Nhi
Bánh chưng bánh giày. Ngày còn thơ mẹ vẫn hay làm. Mứt dâu mứt dừa. Ngoại loay hoay xếp giữa mâm trà. Cành hồng đỏ thắm. Ba chăm sóc nở hoa thơm lừng. Ngoài kia đâu đó vang vang. Bên tai cu Bờm tập ca. “Một với một là.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Yanbi & Mr.T; Yanbi & Mr T
Thu đến nhẹ nâng bước xuống phố đông. Mong ước 1 hơi ấm quanh đây. Ngưng bước Mùi hoa sữa nồng nàn. Thấp thoáng 1 ánh mắt dễ thương. Hòa trong gió thu, trôi theo làn mây, phố vắng mưa bay, nhẹ nhàng man mát đôi tay. Và mưa.
Tác giả: Khang Lê
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hân
Bến nước dừa xanh quằng trái ngọt. Tre bên dãi lúa trĩu hạt vàng. Vạn lòng gắn bó thương yêu nước. Tuế nguyệt không mờ nét vinh quang. Qua Rạch Miễu về thăm Đồng Khởi. Một lần tìm em – em gái Cái Mơn. Ngọt nào hơn cam đất.
Tác giả: Trường Nguyên
Anh đời này gian nan. Nhưng có em vui buồn sớt chia. Nhà anh trước sau không lành. Manh áo này không còn mãnh vá. Vậy mà em vẫn yêu. Mãi yêu anh đến ngàn năm sau. Em nào ước mơ giàu sang. Hai đứa nghèo mà tình ngọt ngào.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Như Mai; Thanh Lan (trước 75); Thái Hiền
Em ước mơ mơ gì, tuổi mười hai, tuổi mười ba? Em ước mơ em là, em được là tiên nữ. Ban phép tiên cho hoa biết nói cả tiếng người. Ban phép tiên cho người chắp cánh bay giữa trời. Thật đẹp thay! Thật đẹp thay! Giấc mơ.
Tác giả: Nhạc Trần Thanh Nga, thơ Bùi Thảo
Lời bài hát: Tưởng Về Cố Đô. Trầm lặng Cố Đô ngẫm xót xa. Xã tắc, sơn hà nghiêng đổ ngửa. Một thời vang bóng giờ đâu nữa. Theo dòng lịch sử đã trôi qua. Hò ơ – Hò ơi! Hò ơ – Hò ơi! Sông Hương mặt phẳng lặng như.
Tác giả: Nhạc Khúc Lan, thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Xa nhau rồi, em có nhớ ta không? Tóc em bay trong từng chiều gió lộng. Nụ hôn nồng, bờ môi đó kiêu sa. Từng con đường đã in dấu chân qua…. Xa nhau rồi, em có nhớ ta không? Nhớ hôm nao trong mưa chiều kỷ niệm, vạt áo.
Tác giả: Chưa Biết
Rộn ràng ở khắp nơi, mai với đào thắm tươi. Cùng với đàn chim én như chào đón với đất trời. Lân rồng với mứt thơm, giao thừa với bánh chưng. Tết dân gian từ xưa vẫn thế và vẫn mãi trong ta. Ba mẹ đang ngóng trông, nhiều.