Tác giả: Trần Quang Lộc
Ca sỹ thể hiện: Hồng Nhung; Quang Minh & Hồng Ngọc
Ta chẳng biết trong đêm. Có vì sao nào mọc? Ta chẳng biết trong đêm. Trái đất có ngừng quay? Ta chẳng biết sương rơi. Có chia đôi dòng lệ? Ta chẳng biết mai sau. Có còn nhớ hôm nay? Chợt nghe em hát từ cõi điêu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đạt Võ
Chiều ngồi bên sông nhìn con đò chờ mong. Chuyện đời tôi kể như vẫn còn ngủ mê. Xưa mỗi ngày qua sông tôi gặp cô gái đưa đò. Giọng hò thiết tha, đò tình đưa qua. Đã lâu tình yêu càng đậm sâu. Phận nghèo hai đứa bên nhau.
Tác giả: Hoài An
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Trong đêm đen tối đen. Đường sương gió anh đến thăm em. Nghe mưa rơi phía xa. Phải là nước mắt khóc cho tình ta? Khó nói hết những ân tình, những nghĩ suy tình mình. Vẫn có lúc đau lòng biết em hoài nghi. Trong cô đơn bóng.
Tác giả: Phan Đinh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Phan Đinh Tùng; Phan Đinh Tùng; Kavie Trần
Chuyện tình buồn đâu ai muốn. Giữa người đang yêu và người đến sau. Làm người đâu ai muốn khổ đau đến với mình. Và tình yêu đâu ai muốn sớt chia cho người. Thà cô đơn thà lẻ loi. Ngày xưa yêu em anh nào biết có hôm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Sa Khang
Chuyện tình buồn đâu ai muốn. Giữa người đang yêu và người đến sau. Làm người đâu ai muốn khổ đau đến với mình. Và tình yêu đâu ai muốn sớt chia cho người... Thà cô đơn, thà lẻ loi. Ngày xưa yêu em. Anh nào biết có.
Tác giả: Hoài An
Ca sỹ thể hiện: Tuyết Sơn
Trời đày anh và em, nỗi nhớ như lũ về. Trời đày hai người hai nơi, đôi bờ gọi không thấy nhau. Nhìn đường xa mưa buồn giăng, con đò chìm trong sóng nước. Đến lúc nào... lúc nào được gần nhau? Ngồi nhìn mưa mưa triền.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa) [Lời Việt: Quan Chí Thành]
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Bích
Đêm nay phân ly mối tình ngăn cách, phút chia tay lòng rã nát, vì sao nhân gian lắm phủ phàng, khiến xui tình lìa tan, bầu trời long lanh nghìn trăm ánh sao ngời, sáng soi đôi dòng lệ tuôn rơi. Đêm nay phân ly sẽ mãi.
Tác giả: Sơn Hạ
Một điệu dân ca sao mà nghe thấm đượm ân tình. Giọng hò ngân nga nghe não nùng ai oán người ơi. Như thương như nhớ như mong chờ trên những chiều xưa. Nhìn lục bình trôi trôi về đâu xa mãi nơi nào? Lòng đau xót xa nghẹn.