Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thùy Chi
Ngày em xa quê. Mưa gieo bến vắng. Cò bay ngang sông. Sông chưa tắt nắng. Chợ quê ban mai. Em không đến nữa. Còn nguyên trên vai. Mưa che nắng xóa. Đồng xanh hôm nay. Ai vắng xa rồi. Đồng xanh từ đó. In màu.
Tác giả: Hoàng Tuấn Minh
Ver1: Tôi về đến bến ninh kiều. Cần thơ kỷ niệm dấu yêu dạt dào. Còi phà dĩ vãng còn đâu. Cầu cao ngất ngưỡng tự hào miền tây. Ver2: Mỹ thuận nối tiếp đường dài. Hàm luông rạch miễu mai này cổ chiên. Trà vinh cuối đất cùng.
Tác giả: NQP
Đẹp trai Tiền Hải. Xinh gái Kiến Xương. Khuôn mặt dễ thương là người dân Quỳnh Phụ. Nam thanh nữ tú đích thị Đông Hưng. Vươn tới không ngừng là người thành phố trẻ. Không ngại gian khổ phai tìm đến Vũ Thư. Khí chất.
Tác giả: Chưa Biết
Đẹp traj Tiền Hải. Xinh gái Kiến Xương. Khuôn mặt dễ thương là người dân Quỳnh Phụ. Nam thanh nữ tú đích thị Đông Hưng. Vươn tới không ngừng là người thành phố trẻ. Không ngại gian khổ phai tìm đến Vũ Thư. Khí chất.
Tác giả: Ngọc Ký
Ca sỹ thể hiện: Đội VN Thôn Ô Mễ
Lời bài hát Tứ Kỳ Quê Tôi. Tứ Kỳ quê tôi, mời anh về thăm Tứ Kỳ. Lúa ngập đồng xanh đường quê xanh ngát luỹ tre. Tháng ngày gian lao quê hương mãi ngát màu xanh. Có đàn em thơ tung tăng, vui bước đến trường. Tứ Kỳ quê tôi.
Tác giả: Hoàng Anh Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Hồng Dương M4U
Anh tìm em trong gió. Thoảng nghe hương thơm đất trời. Khi mùa đông đang đến. Và sương giăng trên đầu núi. Mặt hồ yên lắng không gian tĩnh lặng. Anh ngồi nghe lá rơi bốn mùa. Không còn em nữa anh như úa tàn. Như loài hoa.
Tác giả: Hoàng Anh Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Hồng Dương M4U
Anh tìm em trong gió. Thoảng nghe hương thơm đất trời. Khi mùa đông đang đến. Và sương giăng trên đầu núi. Mặt hồ yên lắng không gian tĩnh lặng. Anh ngồi nghe lá rơi bốn mùa. Không còn em nữa anh như úa tàn. Như loài hoa.
Tác giả: Trần Hoàn
Ca sỹ thể hiện: Xuân An
Trời chiều thu. Nước sóng hồ thu. Gió reo thông vàng. Chiều biên khu. Lác đác rừng thu. Lá rơi . . . lá rơi. Rừng cây hoang. Tháng 8 rền vang. Gió reo bên ngàn. Chiều biên khu. Lác đác tiều phu. Ngắm mây trời.
Tác giả: Chung Quân
Sương thu mênh mông, hoàng hôn mờ xuống, bơ vơ trên đê còn ai một bóng. Cô gái quê ơi! gồng gánh đi đâu? Dưới bóng tre xanh lay lắt trên đầu, mà rồi buồn buồn cô ngâm câu hát. Khắp thôn đồng xa, luyến vọng lời ca.