Tác giả: Nguyễn Đức Toàn
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Thái Thanh; Mỹ Huyền
Quê em miền trung du, đồng suối lúa xanh rờn. Giặc tràn lên thôn xóm. Dâu bờ xanh thắm, nong tằm chín lứa tơ, không tay người chăm bón. Quê em đồng hoang vu. Chiều nay vắng bóng cờ. Giặc tràn lên đốt phá. Anh.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Ý Lan; Khánh Hà
Hạnh phúc là khói sương mờ phai. Còn đây niềm đau thương chất đầy. Đời như con sóng sầu, như cơn lốc buồn. Còn tìm đâu ôi tháng ngày xưa ấy. Em ngồi xõa tóc khung trời xa xôi. Nhìn mùa thu ngập lá vàng rơi rơi. Hắt hiu.
Tác giả: Phạm Khánh Hưng
Ca sỹ thể hiện: Phạm Khánh Hưng
Ánh mắt nào đã bùng lên như muôn vì sao. Đôi tay nào đã dìu tôi vào đêm tối. Để từ đó tôi lạc trong một thiên đường xa xôi. Oh oh oh. Hơi ấm nào đã trùm lên trong đêm mịt tối. Đôi môi nào, rót vào tôi lời gian dối. Để.
Tác giả: Hứa Kim Tuyền
Ca sỹ thể hiện: CARA
Người đã khiến tim em rung động. Và thổn thức đêm ngày nhớ mong. Chỉ muốn ôm anh trong lòng. Rút ra chân không. Và lồng kính anh trong căn phòng. Chàng là giấc mơ nơi thiên đường. Chẳng thể với tay chạm tới được. Vì biết.
Tác giả: Nguyễn Thuỵ Kha; Thơ: Hoàng Trần Cương
Ca sỹ thể hiện: Thành Lê
Bao giờ anh về thăm. Mảnh đất quê em một thời ngún lửa. Miền Trung mỏng và sắc như cật nứa. Chuốt ruột mình thành dải lụa Sông Lam. Miền Trung. Tấm lưng trần đen sạm. Những đốt sống Trường Sơn lởm chởm giăng màn. Thoáng.
Tác giả: Nhạc Băng Lam (Nhạc), thơ Thúy Oanh
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết & Băng Lam
Mây đi đâu,về đâu. Trời mênh mông xa vắng. Mây đi đâu,về đâu, mình ta giữa đêm trường. Lang thang miền quê cũ. Đường xưa nay vắng xa, vầng trăng đêm vẫn chờ, chẳng chia nửa cho ai. Trăng ơi , trăng lạnh lùng. Giữ.
Tác giả: Võ Tá Hân
Anh ru em ngủ trên đồi. Ngủ ngoan em chớ còn vòi vĩnh chi. Nghìn xưa đã nặng câu thề. Làm thân con gái yên bề cỏ hoa. Thân em như hạt mưa đào. Hạt ra khuê các, hạt vào đất hoang. Nghìn xưa muốn đạp tiêu phòng. Nghìn.
Tác giả: Trọng Khương
Đứng vùng lên nào bao thanh niên yêu nước. Hướng về đây miền Nam thân yêu nắng ấm. Theo bước chân người xưa, ta tiến lên đường đi. Bao nắng mưa sương gió nào ngại chi. Sông nào cắt đứt đôi nơi. Sông nào xé nát tim tôi.