Tác giả: Minh Triết
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân
Hãy trao nhau ánh mắt. Và hãy trao nhau nụ cười. Để xua tan bóng tối. Để nhìn nhau. Ánh dương mai hé sáng. Rạng rỡ trên môi em cười. Những dối gian tính toán khép lại đi. Cầm tay nhau để mình hết giá lạnh. Kề vai nhau rộng.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Cao Thị Thắng; Thiên Hùng
I. Ai hiểu được nỗi lòng người viễn xứ. Khi quê hương đã thật gần dưới cánh phi.... 1-....... cơ (xg) (------). Vườn cây xanh (xê).---- bao bọc phi trường (lịu). 2- Qua Thạnh Lộc, An Nhơn (xê).----. Quận Gò Vấp,
Tác giả: Văn Giảng
Rừng cô tịch suối trầm nao tiếng thở, lá hoa sầu nức nở hận ly tan, kéo về đâu mây tần chênh sóng vỗ, đây Nam Quan chia biệt máu sôi tràn. Hồ Đình Phương. OOo. Ôi Nam Quan! Ôi Nam Quan! Nơi gió gào sông núi.
Tác giả: Anh Thi Đi
Ca sỹ thể hiện: Trung Kiên (Beat)
Ngày về, để lại sau lưng cả núi rừng.. Với bao nổi gian lao, và gạo úa đã từng.... Xa rừng, như thuở xa nhà năm ấy.. Chỉ khác xưa, không có mẹ tiễn lên đường... Ngày về, tôi về Sài Gòn thành đô. Nơi ấy, có đàn.
Tác giả: Trần Thiên Hùng
Ca sỹ thể hiện: Ái Linh & Thiên Hùng; Ngọc Hương
(I). Điệu Bắc :. Nguyễn Phi Khanh : 1- (-----) Bên đường (hò). Nguyễn Phi Khanh bỗng dừng chân lại (xự). 2- (-----) Nguyễn Trải con ơi (u). Hãy về đi, theo cha nữa mà chi (liu). 3- Vào đất giặc thân cha quản gì (xàng). Khi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quỷ Nhỏ & Yoon
Lê đôi chân bước ngang qua phố vô tình chạm mặt người yêu cũ. Khẽ vội ngước nhìn muốn tiến bước tới... Nhưng hiện nỗi đau đang cư ngụ. Mới đó còn nhau biết bao mặn nồng sao giờ tình ta chia 2 ngã. Người *** thành lạ em bỗng.
Tác giả: Lời: Nhật Hạ
Người tôi luôn ước mơ. Chàng là bao ý thơ. Người tôi luôn khát khao. Chàng là nỗi ước ao. Được trong tay nắm tay. Cùng yêu nhau đắm say. Ngồi rong chơi khắp nơi, hoặc quẩn quanh dưới hiên. Được cùng chia nỗi vui. Hoặc cùng.
Tác giả: Nhạc Bùi Quang Ân & Phan Duy (Cổ), thơ Vũ Thương Giang
Ca sỹ thể hiện: Tấn Lợi & Hằng Ni
Nhạc:. Mười hai bến nước mênh mang. Phận em bến đục lỡ làng thuyền trôi. Anh đừng hờn trách người ơi! Hững hờ bởi tại duyên trời chẳng se. Lênh đênh lạc nẻo bến quê. Bao giờ trở lại mà thề tội anh. Lời thương vốn đã mong.