Tác giả: Chưa Biết
Ver 1:. Sớm mai tỉnh dậy tôi lạc vào hư không. Đôi tay níu lấy điều gì mà chờ mong. Nắng kéo mây về. Gió kéo đông về. Buồn người thương kéo tôi về ngày yêu. Đêm qua mơ thấy anh quay về. Ôm choàng nhau, ấm áp đông.
Tác giả: Cao Anh Phi
Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường
Người anh yêu hỡi người có biết chăng, trên cuộc đời có điều có điều không. Điều ta có thể và điều ta không thể, có thể làm trần gian đổ nát. Nhưng không thể làm trái đất ngừng xoay.. Như anh vượt núi qua đèo, bao gian.
Tác giả: Phú Luân
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Trần
Một ngày như mỗi ngày. Cũng chỉ anh ngồi đây một mình. Thì thầm với gió mây. Anh em chúng ta chẳng có sau này. Vậy còn gì ngoài lời chia tay. Anh nhớ lúc trước ta còn sánh vai. Thề nguyện một tình yêu mãi mãi. Rằng ta sẽ.
Tác giả: Không Rõ
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Jêsus đến trong trần gian ban tình thương, cho đêm tối quanh đời con thôi sầu vương. Ngài rạng soi lòng con với Tin Lành bình an;. Nhờ tình thương, nhờ chân lý xa đời lầm than. Sáng soi tấm lòng, sáng trọn tâm.
Tác giả: Trường Nguyên
Ca sỹ thể hiện: HỒNG KHIÊM
Quê em Chợ Lách đường về xanh tươi muôn ngàn hoa. Quê em bao đời sâu nặng tình dân quê. Dòng sông nước xanh năm nào, đôi mình hẹn ước trao. Càng thêm thắm tươi quê mình, cho đời được ấm no. Quê em Chợ Lách câu hò ngân.
Tác giả: Lưu Hữu Phước
Ca sỹ thể hiện: Hợp Ca Tự Do; Lưu Hữu Phước; Hơp Ca
Đây Bạch Đằng Giang sông hùng dũng. Của nòi giống Tiên Rồng, giống Lạc Hồng, giống anh hùng, Nam Bắc Trung. Trên trời cao muôn sắc đua chen bóng ô. Dưới đáy dòng nước ánh sáng vởn vơ nhấp nhô. Hàng cây cao soi.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hồng Ân
1. Ngài, nhẹ như giọt sương, đem yêu thương đến với trần đời. Ngài, ngọt như nắng mới. Gieo thắm tươi lên từng ngày tháng. Ngài, đẹp như mùa xuân, trời hồng ân ngát xanh tuyệt vời, toả ngàn nơi sắc hương tràn.
Tác giả: Phan Ni Tấn
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Ngân Linh
Trôi trên dòng sông đời, ôi chiếc bóng tôi đơn côi. Vụng tay tôi để con đò khác đưa. Đưa sáo qua sông rộng, theo người về xuôi. Thương cây cầu tre làng, thương cây giá trôi theo tôi. Lạc vô dâu bể, chân mòn gót lê.
Tác giả: Dương Hoàng Giang
Nữ_Chiều qua bến sông. Ngồi thương nhớ ai âu sầu. Có phải trời mưa, làm em đứng chông buồn hiu. Nam_ Chắc là tại anh, trời mưa nên chẳng dám qua đò, để em đứng chờ, mà trời mưa đã dứt từ lâu. Nữ_Ngày xưa có.