Tác giả: Nguyễn Phúc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Lou Hoàng
Đi về nơi đâu để anh được thấy. Hình bóng ấy vẫn đang ở đây. Đắm say những môi cười. Giờ sao quá xa xăm anh tìm. Những giọt nước mắt thấm đẫm kí ức. Cảm xúc anh như vỡ oà. Dấu vết nơi đây vẫn vẹn nguyên vương. Trên những.
Tác giả: Yến Lê
Anh .. Đang thế nào? Phố không em giờ , ra sao? Còn Em , ngày không anh quá lâu, nhớ Anh nhưng chỉ biết lặng im .. Vì Anh đang có ai kia ở bên , để sánh vai mỗi chiều , để sớt chia bao điều làm sao Em có thể cho Anh hiểu ,
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Tâm; Khánh Đăng
Chờ nhau mà chi, khi bờ môi héo khô nụ cười. Chờ nhau mà chi ? tháng năm xưa chỉ là xa vắng. Giờ anh quay mặt đi cho bước chân cô đơn đường khuya. Trong bóng đêm quanh em hàng cây khô kia thầm nói gì ? Tờ thư còn.
Tác giả: Nhật Trung
Ca sỹ thể hiện: Trần Thái Hòa & Lam Anh
Chợt nhớ năm xưa đôi ta cùng trường. Chung đường chung lối nhưng chẳng chung đôi. Em về bên ấy tôi ở bên đây. Tình tôi tôi giữ tình em em cầm. Chợt đến như mơ, nghe bao muộn màng. Tôi giờ lỡ bước em đã sang ngang. Không.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan
Tiễn anh đi rồi, em về gác lạnh điều hiu. Ngoài trời trăng tỏ mà sao ướt đôi tay mềm. Vắng anh cô phòng càng quạnh hiu. Nhớ anh nhớ từng làn hơi thở. Trời ơi thương nhớ, bao năm mặn nồng bây giờ lìa.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung & Duy Trường
Tiễn anh đi rồi, em về gác lạnh điều hiu. Ngoài trời trăng tỏ, mà sao ướt đôi mi gầy. Bóng đêm ngỡ là người anh yêu. Khép đôi mi lại càng thương nhiều. Trời ơi thương nhớ, bao năm mặn nồng bây giờ lìa.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ & Phương Dung
Anh đi rừng chưa thay lá. Em về rừng lá thay chưa. Phố cũ bây chừ xa lạ. Hắt hiu đợi gió giao mùa. Xuân xưa mình chung đôi bóng. Xuân này mình ngóng trông nhau. Cuốn hút phương trời vô vọng. Nhớ.
Tác giả: Ngô Thụy Miên
Ca sỹ thể hiện: Quang Dũng & Ngọc Anh; Lam Anh & Đình Bảo
Mưa rơi! là nước mắt, tình đã phai rồi. Mây trôi! là nỗi nhớ, tiếc thương mà thôi. Hạnh phúc sao mắt môi em còn chơi vơi. Sao trái tim anh còn chưa nguôi những xót xa một thời. Mong manh, đời như lá vàng úa, trên.