Tác giả: Nguyễn Minh Châu
Xa xôi, một chiều thu gió nhẹ. Tôi về lòng chan chứa hoài mong. Năm tháng phôi pha, người vẫn thế. Hay đã nhạt màu son… vết hao mòn. Bao năm, nhạt nhòa đôi mắt ngọc. Bên đời quạnh hiu bóng hồn hoang. Ngày ấy tôi đi,
Tác giả: Phúc Trường
Ca sỹ thể hiện: Kỳ Phương Uyên
Có lẽ đêm nay là đêm cuối em được bên anh. Có lẽ chia tay là hạnh phúc cho đôi mình. Nhìn lại ngày tháng bên nhau. Ta được gì ngoài những thương đau. Ngọt ngào nào có bao lâu. Mà trong tim chất chứa u sầu. Em đã cố níu lấy.
Tác giả: Chưa Biết
Nhìn em khóc lệ rơi lăn trên khóe mi nhạt nhòa. Ngoài hiên vắng tiếng mưa buồn rơi. Làm lòng anh thêm buốt giá phải quên người sao khó quá. Ngày mai đây anh biết phải làm sao. Tàn đêm nay đôi ta rời xa cách nhau thật rồi.
Tác giả: Ngọc Loan
Trong cơn mơ nào tôi về thành phố. Thành phố hoang vu mênh mông xa lạ. Chợt thấy đôi chân tôi chùng từng bước đi. Trong cơn mơ nào tôi gặp lại em. Chỉ thấy cô đơn xa xăm chỉ lạ. Chỉ thấy đôi tay tôi ôm nỗi trống không.
Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Thanh Long; Quang Linh; Khánh Hoàng; Quang Linh; Hạnh Nguyên
Hỡi người tóc mượt như nhung. Sao o chảy hết nguồn lòng của anh? Mai kia ngoảnh mặt sao đành. Bằng không gặp lại tình hành sao cam. Hỡi người tóc ủ ca dao. Sao o không biết môi nào môi anh. Để cho sợi tóc ... chẳng.
Tác giả: Chưa Biết
Chỉ còn là nhớ mãi nhớ, là mong mãi mong. Từng ngày lặng trông tin anh khiến em mỏi mòn. Mà sao còn trông ngóng nơi phương trời. Chắc anh giờ này cũng đã quen. Chiều buồn vàng nắng héo hắt, tựa như chính em ngồi đây và.
Tác giả: Hoàng Bảo Nam
Ca sỹ thể hiện: Nguyên Khôi
Anh là người đầu tiên dạy cho em, cảm giác yêu như thế nào. Cũng là người đầu tiên trao đến em, bao nụ hôn trên đầu môi. Người tô vẽ một tương lai, đẹp hơn bức tranh muôn màu. Và anh luôn hằng mơ ta sẽ mãi mãi có.
Tác giả: Chưa Biết
Anh không nhớ đây là bài tình ca thứ mấy. Anh hát em nghe, khúc hát cho trọn vẹn. Ngày chia tay ấy vẫn còn nhiều điều chưa nói. Lòng vẫn chưa yên, anh mong ngày được gặp lại em. Để anh nói hết những gì mà từ lâu anh.
Tác giả: Chưa Biết
Vậy là ta đã không thể bên nhau tiếp rồi. Kể từ đây mỗi người về một lối. Thật lòng anh không muốn nhớ, nhưng cũng không thể quên em. Không muốn xa nhưng cũng không thể đến. Vậy là duyên số đã hết. Tim em chết lặng bởi.