Tác giả: Cao Minh Thu
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan; Lưu Ánh Loan; Khưu Huy Vũ; Hợp Ca
Xuân quê hương thắm tươi đậm đà. Ai đi xa cũng mong quê nhà. Nhà tui đây hai tiếng miền Tây. Lòng ngất ngây nghe Xuân về miền Tây. Tết đã về! Xuân đã về! Nào ta về ăn Tết miền quê. Tết năm này! Xuân năm này! Cùng.
Tác giả: Cao Minh Thu
Ca sỹ thể hiện: Vũ Hoàng
Nghe tiếng Cần Thơ lâu lắm rồi, ghe thuyền ngược xuôi chợ nổi trên sông. Cần Thơ đổi thay nay đẹp lắm, có cây cầu nối liền dòng sông Hậu. Xa cách Cần Thơ ôi nhớ hoài, ninh Kiều đợi ai (mà) lời hát nghe thương. Cần.
Tác giả: Khanh Phương
Chiều Tây Đô, bên bến Ninh Kiều. Cà phê giọt ấm, ấm áp môi em. Bàn tay đan, đan suối tóc mềm. Để mai lại nhớ, nhớ dáng em yêu. Cầm tay em, mơ những ngón dài. Nụ hôn nồng thắm, thân thiết trao ai. Vòng tay ôm, ôm vóc.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Phạm Duy (trước 1975); Vũ Anh
Cửu Long Giang gió về vui trên sóng sông. Uốn quanh như chín con rồng ôm chặt đứa con. Người từ Tiền Giang đi về xa xăm. Cuối con đường say đắm là miền rộng thênh thang. Cửu Long Giang trôi về ôm ấp đất hoang. Thiết tha như.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Ban Hợp Xướng Ngàn Khơi
Cửu Long Giang gió về vui trên sóng sông. Uốn quanh như chín con rồng ôm chặt đứa con. Người từ Tiền Giang đi về xa xăm. Cuối con đường say đắm là miền rộng thênh thang. Cửu Long Giang trôi về ôm ấp đất hoang. Thiết tha.
Tác giả: Phạm Minh Tuấn
Ca sỹ thể hiện: Thu Minh
Đứng hát trên biển lúa má em hồng nắng lửa. Trãi qua bao chiều mưa lúa vào thời ngâm sữa. Bát ngát nông trường lúa nằm bên bờ sông. Hậu trăng ơi trăng đẹp sao. Lúa vờn câu ca dao. Tiếng máy reo trên đồng vàng. Cùng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đức Tài; Lưu Ánh Loan
Đậm đà trong câu hát dân ca. Mênh mông sông nước quê nhà. Nghe câu vọng cổ mượt mà. Thơm mùi hương lúa đồng xa. Ngọt ngào ơi điệu lý chim xanh. Quê hương chan chứa ân tình. Thương sao cô gái đồng bằng. Dịu dàng mang hương.
Tác giả: Phạm Đình Chương
Ca sỹ thể hiện: Lê Hồng Quang; Đinh Ngọc
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển. Đời lưu vong không cả một nấm mồ. Vùi đất lạ thịt xương không tan biến. Hồn không đi sao trở lại quê nhà. Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển. Ngược trôi đi đưa hình hài trở về. Bên kia.