Tác giả: Yan Nguyễn
Ca sỹ thể hiện: Akira Phan
Bấy lâu nay cô đơn tôi cứ ngỡ niềm vui. Chẳng ai cho không ai như chính tôi thường cho. Bởi khi tôi yêu ai tôi muốn thấy niềm vui. Nở trên môi tinh khôi đẹp biết bao. Đến khi em xa tôi tôi mới hay cảm giác. Chỉ khi em bên.
Tác giả: Thúc Đăng
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh; Hoàng Lan; Trúc Mai; Nắng Pha Lê
Ngày trờ về với bao buồn vui. Lòng bâng khuâng trên lối mòn cũ. Kìa bao nếp nhà đứng im. Làn khói bếp tỏa ấp êm và thấp thoáng ai bên thềm. Lòng bồi hồi ghé thăm nhà xưa. Vườn hoang vắng trong nắng chiều úa. Hàng dầu thưa.
Tác giả: Chưa Biết
Anh nghĩ chúng ta nên dừng lại nơi đây. Cố gắng níu kéo chẳng được gì. Anh biết cả hai cũng chẳng còn yêu thương. Xa xỉ những lời khiêm nhường. Khi hết yêu nhau chỉ còn lại bóng tối. Hai đứa chẳng muốn trao cơ hội. Anh.
Tác giả: Dương Hoàng Giang
Chuyện từ một hôm hai đứa quen nhau chung lối mộng còn vươn vấn ngày còn thơ ngây anh hẹn em lối về bước chung cùng lối mòn ta nói chuyện ngày sau tình mình sẽ bền lâu. Hai năm qua thật mau sao anh mãi vu vơ ngỡ rằng ngày.
Tác giả: Ngọc Sơn & Triết Giang
Ca sỹ thể hiện: Giao Linh (trước 75); Hương Lan (tân cổ trước 75)
Một đêm anh nằm gần vùng Gio Linh. Vừng trăng xuyên cành rừng thiêng câm nín. Ngắm trăng treo đầu ghềnh, mới hay đêm rằm về, nghe hồn thương nhớ dâng lên tràn đầy. Một đêm trăng rằm tụi mình chơi khăn. Trò chơi khăn.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Từ & Thơ Nguyễn Trung Hiếu
Đăckrong ơi! em bỏ phố rồi... Ta như con thú xa bầy ngơ ngác, cái mắt ta không quen nụ cười, cái tai ta không quen nụ cười... Như con suối xa réo rắc, như dòng suối xa réo rắc... Em bỏ phố rồi, ta buồn cả chiều. Lẫn.
Tác giả: Khắc Việt
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Nghiệp; Khắc Việt
Anh nghe trong gió, có tiếng cười của em ngày đó. Ngỡ như em đang bên anh, ngỡ như em đang ôm anh. Em ơi anh thấy, ánh mắt của em ngày nào. Như đang nhìn, phản chiếu ánh mắt của anh. Bầu trời cao quá, hai đứa dưới một.
Tác giả: Anh Việt Thu
Người mang thương nhớ về cuối chân trời. Người mang thương nhớ đi suốt đời quên từ giã. Tình yêu rất lạ vô cùng. Dù sao vẫn nghe lạnh lùng. Nửa đêm thức giấc một cõi mịt mùng... Nửa đêm thức giấc man mác buồn duyên tình.