Tác giả: Tuấn Phước
Ca sỹ thể hiện: Kiwi Ngô Mai Trang
1. Cánh chim lướt ngang con đò. Dòng sông vẫn lắng nghe câu hò. Nhớ ai câu hò sao vấn vương. Gió đưa trong lòng vẫn còn thương. Nhớ năm ấy anh bơ phờ. Về quê dừng bước chân giang hồ. Thấy anh ôm đàn em quá thương. Mỗi dây.
Tác giả: Tuấn Quang
Từ làng quê nghèo. Em lên chốn thành đô. Ôm bao ánh đèn mờ. Tìm tương lai rạng rỡ. Khói thuốc bay hoà vào. Từng điệu nhạc lên cao. Khoác ao tươi màu hồng. Em đẹp tựa ngôi sao. Người ôm em vào lòng. Bao đam mê gọi.
Tác giả: Hoài Phong
(Ly Hận). Hồng nhan. Nào đâu lỗi chi người ơi. Mà đời em. Luôn trái ngang duyên tình bẽ bàng. Cánh hoa u buồn. Mặn mà hương xuân. Ngàn ong trăm bướm. Cùng lui tới lả lơi đùa vui. Hứa câu chung tình. Rồi đành quên mau. Thân.
Tác giả: Andy Vũ
Ca sỹ thể hiện: Trần Nhật Quang; Huỳnh Tuấn Sang
Nước mặn đồng chua quê tôi gió mưa tơi bời. Út nhỏ hiền ngoan xinh xinh bao kẻ ngó nghiêng. Số phận hẫm hiu đông con tía má tôi nghèo. Dưa cà quanh năm mẹ già hay thường ốm đau. Có người làm mai Út tôi xa xứ theo.
Tác giả: Cao Minh Thu
Ca sỹ thể hiện: Hồng Phượng
Đời em như những dòng sông. Lạc trôi mang tiếng xa xôi. Đâu biết tương lai mai đây. Mình gặp được ai để trao câu duyên nợ. Đời em mang thân gái ngược xuôi. Tình duyên đâu ai biết buồn vui. Chia ly để sầu đau hay thương nhau.
Tác giả: Thơ Hồ Tịnh Văn & Nhạc Nguyễn Từ
Sinh ra, sinh ra cái kiếp đàn bà, khiến cho người khác cứ sà vào ghen, thói đời là thói nhỏ nhen. Người ghen kẻ ghét lên men mấy đời... Sinh ra, sinh ra cái kiếp đàn bà, lại thêm nhan sắc, rõ khổ cái thân tôi, tại sinh.
Tác giả: Huỳnh Nhật Huy & Tuấn Quang
Ca sỹ thể hiện: Nhựt Trí; Lâm Bảo Phi
Từ làng quê nghèo em lên chốn thành đô. Ôm bao ánh đèn mờ tìm tương lai rạng rỡ. Khói thuốc bay hoà vào từng điệu nhạc lên cao. Khoác áo tươi màu hồng em đẹp tựa ngôi sao. Người ôm em vào lòng, bao đam mê gọi mời. Bên men.
Tác giả: Lê Minh
Ca sỹ thể hiện: Lâm Triệu Minh
Mùa mưa trên núi đồi, lá cây xanh ngút ngàn. Nàng sống bên túp lều giữa đồng hoang. Tình cờ chàng nghệ sĩ ghé chân trú mưa. Mang theo tiếng đàn để nàng vấn vương. Đêm về lòng càng nhớ thương. Nàng vui nghe tiếng đàn,