Tác giả: Vũ Hoàng
Chiều nay xuôi mái chèo trên dòng kinh xanh. Chợt nghe tiếng em hò xao xuyến ngọt ngào. Lục bình trôi trong nắng chiều màu tím vấn vương. Để anh bước đi khg đành vì giọng hò mến thương. Ngại ngùng chi bông biên biển.
Tác giả: Trúc Sinh & Đặng Hiền
Ca sỹ thể hiện: Như Quỳnh
Cơn mưa buổi chiều...mưa mãi khg thôi. Lối cũ tôi về ngang ngõ thân quen. Thương trong mưa chiều đôi mắt anh tôi. Cơn mưa bập bùng... theo vết em xa. Anh từ giã để trong tôi ngủ vùi. Tình yêu ngày ấy vẫn còn yêu mãi.
Tác giả: Tân Cổ Giao Duyên
Ca sỹ thể hiện: Vũ Linh & Tài Linh; Thanh Ngân & Trọng Phúc
- Công Tử còn giận? - Tôi đâu dám giận. À, mà làm sao tôi dám giận trước tấm chân tình cao cả. Mà tiểu thơ đã dành tặng cho một kẻ đã sa cơ. Cái thân lưu lạc giữa phong trần. Trong cuộc đời dã ca, bạc bẽo, vinh nhục.
Tác giả: Nhóm Mắt Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Mắt Ngọc
Thế giới tràn đầy màu sắc khi bên người, rộn vang cõi lòng từng nhịp tim đùa thật vui. Giờ đây bước vào chuyện thần tiên ta quay về, bỏ quên tháng ngày dài buồn khi người rời xa. Từng nụ hôn khơi động trong tim giữa ảo.
Tác giả: Tuấn Khanh
Ca sỹ thể hiện: Khánh Ly; Ngọc Lan
Có hay rằng đêm nay nơi biên thùy xa. Anh ngước nhìn quê hương qua muôn cành lá. Ai thấu được tim em khi tiễn anh đi. Đi giữ gìn quê hương nguy khó lo gì. Mỗi đêm trường em luôn thức giấc cầu mong. Non nước nở hoa cho.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa)
Ca sỹ thể hiện: Lâm Hùng
Người yêu hỡi vì sao nỡ quên hết dấu yêu ngày nào. Lời em nói ngàn năm chóng thay đổi tựa như cơn gió. Bóng hình em anh in sâu trong lòng. Tình anh ,em xem như vui đùa.Vì sao? Người quay bước lòng không chút lưu luyến.
Tác giả: Cổ Nhạc
Ca sỹ thể hiện: Giang Châu
Hiu hiu gió thổi đầu non. Mấy thằng cha uống rượu là con của Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng ngự tại đền vàng. Mấy con uống rượu hai hàng lụy rơi. Tưởng rằng con uống con vui. Nào ngờ con uống con chui vô nhị tì... Bởi vậy người.
Tác giả: Nguyễn Tiến Dũng
Chiều mù cây nhánh trơ. Tôi mù sương mắt hút. Giữa muôn trùng lạnh căm. Cuối năm rầu lá đổ. Suốt ngày nghe tiếng quạ. Kêu hoài nên xanh rêu. Đôi khi vờ ngủ muộn. Giấc mộng đầy quạnh hiu. Chiều ra sông bến lạ.