Tác giả: Phan Bá Chức
Ca sỹ thể hiện: Thái Thanh (trước 75); Ái Vân
Trăng soi sáng ngời treo trên biển trời. Tình ơi một đàn con trai một đàn con gái. Ra ngồi nhìn trăng ra nghe chú cuội. Ngồi góc cây đa cuội ơi đễ trâu ăn lúa. Nhìn may theo gió miệng ca bồi hồi. Ta yêu phố Hằng đêm xưa.
Tác giả: Phạm Duy
Trăng soi sáng ngời. Treo trên biển trời. Tình ơi. Một đàn con trai. Rủ đàn con gái. Ra ngồi nhìn trăng. Ra nghe chú cuội. Ngồi gốc cây đa. Cuội ơi. Để trâu ăn lúa. Nhìn mây theo gió. Miệng ca bồi hồi. Ta yêu.
Tác giả: Nguyễn Minh Cường
Ca sỹ thể hiện: Thổ Tuấn Anh
Khi cơn mưa chiều nay kéo đến cuốn trôi đi bao lời yêu trong phút chốc em quay lưng khi trái tim. Vỡ oà đôi tay anh lạnh ruôn muốn níu giữ nhưng em đã mờ xa trong cơn mưa. Bỏ mạc anh chốn này cố xoá hết ký ức cố quên yêu.
Tác giả: Dũng Tượng
Ca sỹ thể hiện: Quí Quốc
Một ngày như mọi ngày. Trên con phố thấm thoát mây bay. Mặt trời ở trước mặt. Và mặt trời sau lưng. Và rồi trên con đường. Người vắng bóng xe lưa thưa. Và rồi sớm Chúa Nhật. Là ngày của đôi ta. Em khẽ cười trong nắng.
Tác giả: Thụy Mi
Rũ yêu thương. Bỏ ta nơi ấy Em đi. Vội! Để rồi từ đó Ta về. Làm loài sâu nhấm lá sầu. Nhánh Ta cạn, kiếp sâu khô. Thay thân giữa đời. Mặc Ta là Bướm. Đời Ta mệt ngã. Em quay lưng với thờ ơ. Ngoảnh mặt khi Ta suy.
Tác giả: Lương Trí Quỳnh
Ca sỹ thể hiện: Lương Gia Huy
Nỗi nhớ không tên theo anh đêm nay lại về. Trầm lặng một hồi sao lê thê vì chẳng thể kể. Bất cứ tâm tư cho ai khi đêm một mình. Đành rằng chọn một điều lặng thinh vì hằn sâu in một bóng hình. Chẳng hiểu sao khi chia tay em.
Tác giả: Trần Huân
Mùa thu đã rơi trong chiều vàng, hoàng hôn tím che ngang lưng trời. Mình tôi bước lẻ loi dấu chân buồn, không có em trong lòng quạnh vắng. Mùa thu gió hắt hiu tình sầu, đường nay vắng bóng em đi về. Lòng se sắt.
Tác giả: Nhạc Trương Lê Sơn, lời Tuấn Hưng
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Hưng
Khi anh yêu em, trời đất như ngừng lại. Khi anh yêu em, trái tim giành hết cho em. Yêu hết trái tim, nhưng biết đâu rằng. Trong trái tim em anh vẫn là người thứ hai. Dù biết dối gian như thế, dù biết đắng cay chua xót. Mà.