Tác giả: Ngân Giang
Ca sỹ thể hiện: Huy Sinh; Thái Châu; Duy Quang (trước 75)
Mùa đông heo may, người lữ khách bao năm xa nhà. Mang nỗi buồn ai hay, lang thang trên đường phố mưa bay. Chiếc áo sờn vai, sắt son mang nặng nỗi u hoài. Người đi đã bao lâu mà chiều nay tóc đã bạc màu. Mùa đông - lạnh.
Tác giả: Tú Nhi
Ca sỹ thể hiện: Chế Linh
Em nhìn anh rất đẹp. Em dốc bước lữ hành. Em đẹp em quyến rũ. Ta tay buồn trắng tay. Đời ta đời lữ khách. Chân nhọc bước ngàn phương. Tìm hướng về sa mạc. Vùi sâu bao luyến thương. Đây là bầu rượu đắng. Để rượu.
Tác giả: Trần Tiến
Ca sỹ thể hiện: Trần Thu Hà
Kìa bóng ai về cát đỏ sương. Chiều gió mây ngàn bóng tịch dương. Lữ khách sông Hồng còn đi mãi. Trời đất mang mang cõi hồng hoang. Một cánh chim bằng áo tả tơi. Đường kiếm giang hồ bỗng lẻ loi. Lữ khách sông Hồng.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp) [Lời Việt: Phạm Duy]
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Lan; Khánh Hà; Ý Lan
Mưa! Nhớ không mùa mưa, dưới mưa quen. Trên trời mầu xám, dưới biển đen. Ướt mèm, giọt mưa như thiếu thương mến. Gió chiều còn như thêm chút hờn ghen. Chưa gặp được nhau, thì xa. Khi tình yêu tới, chậm quá! Trên đường ta.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Tuyền
Một sáng mùa thu, lữ khách già về thăm xóm cũ. Đường đất cỏ cây xưa hững hờ đôi gót. Liếc dừa còn đây nhưng chiếc cầu đã gãy. Lòng miên man xui khiến lữ khách buồn. Một sáng cũng mùa thu đã lâu rồi phần tư thế kỷ. Bỏ xóm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Linh; Thanh Tuyền
Một sáng mùa thu, lữ khách già về thăm xóm cũ. Đường đất cỏ cây xưa hững hờ đôi gót. Liếc dừa còn đây nhưng chiếc cầu đã gãy. Lòng miên man xui khiến lữ khách buồn. Một sáng cũng mùa thu đã lâu rồi phần tư thế kỷ. Bỏ xóm.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thạch
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Đức; Quang Linh; Lý Hải
Chín năm tôi lại gặp em. Sông xưa bến cũ con thuyền sang ngang. Thu rơi, úa ngọn tre làng. Trời chiều một gánh em mang một đời. ĐK:. Vẫn là ánh mắt làn môi, vẫn bàn tay của mộg thời mộng mơ. Có gì sau chút.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Thúy Nga
Phần Thứ Nhất - TỪ MIỀN BẮC. Thái Thanh. 1. ANH ĐI TRÊN ĐƯỜNG CÁI QUAN. Cô Cắt Cỏ:. Hỡi anh đi đường cái quan. Dừng chân đứng lại. Dừng chân đứng lại. Cho em đây than đôi lời. Đi đâu vội mấy anh ơi... Trần Ngọc,
Tác giả: Chưa Biết
Chiều buồn, lữ khách bỗng dừng chân bên đường, mõi mòn và cô đơn thổn thức. Ô hay sao! Nhân loại vẫn nhắm mắt. Và vẫn đắm đuối vô tình. Kẻ về người đi, ôi xót thương một người cố hương, vẫn sống đời mù lòa. Người.