Tác giả: Hà Lan Phương
Anh xin gửi chút tình trong nắng. Theo bước em áo trắng rụt rè. Là bài thơ nón em che. Là xa xưa ấy còn se sắt hồn. Anh nhớ qúa những ngôn từ cũ. Những yêu thương tình tự ngọt ngào. Này em lóng lánh giọt nào. Cho.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Thiện
Ca sỹ thể hiện: Mắt Ngọc; Y Jang Tuyn
Chiều nhìn mưa rơi rơi Đà Lạt nhớ, chiều nhìn mưa rơi rơi. Đà Lạt thương. Mưa rơi! như những giọt rơi. Mưa ơi! mưa có nhớ người thương. Chiều nào ta bên nhau Đà Lạt nhớ một nụ hoa trao nhau nguyện bờ môi, bên nhau.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: FM Band
Khi con trong nôi, nghe mẹ ru, cha đánh giặc cuối trời. Khi ta cầm súng ra đi người thân ta thức cùng sao trời. Thương đất nước bao năm vẫn hát câu tiễn biệt. Việt Nam đất nước bên bờ sóng, bão tố của cuộc đời, hoá.
Tác giả: Thái Hùng
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Châu; Hoàng Châu
Đêm bao đêm về qua phố vắng ướt mi tình si. Nghe con tim khóc vì đã xa vắng. Thương yêu xưa bao êm đềm. Người đến ngỡ như ngày vui bền lâu. Vòng tay ấm trót trao trong đêm mưa nào. Tình anh đã trao em niềm mơ. Anh mang.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quang Hà & Vy Oanh
Tim anh rung lên khi nhìn ánh mắt nồng nàn. Đôi tay chỉ muốn ôm thật chặt em vào lòng. Đôi ta xa nhau ngày qua trong bao niềm nhớ. Người yêu ơi, hãy nói rất nhớ anh. Đôi mi cay cay hai dòng nước mắt nhạt nhoà. Bao đêm bơ.
Tác giả: Y Vân
Ca sỹ thể hiện: Trúc Mai; Lệ Thanh
Em đứng đây chờ anh đã từ lâu. Sân vắng thưa người đêm cũng buồn theo. Một con đường sắt trăm con tầu. Mưa nắng sớm khuya trưa chiều, người nhớ người thương người yêu. Em đứng đây chờ anh trước thềm ga. Hiu hắt cây.
Tác giả: Vinh Sử
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Bích Phượng
Em nghe chăng mùa lá vàng rơi, lòng bỗng dưng gợi nhớ xa xôi. Chuyện ngày xưa gió cuốn mây trôi. U buồn bao nhiêu thương nhớ xót xa trong lòng. Ta chia tay vào giữa mùa thu, mười mấy năm tình vẫn tương tư. Kỷ niệm yêu giấu.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Nắng xế bóng chiều tà. Chuông chùa nào ngân nga. Đâu đây vang mộ khúc. Đàn ai như thúc giục :. -“Mau về thương lấy mẹ già. Đừng mơ chung đỉnh, tương cà mà vui”. Đường trần mải ngược xuôi. Bôn ba quên nguồn cội. Ai.