Tác giả: Trần Đình Trọng
Ca sỹ thể hiện: Trần Đình Trọng
Chiều mưa. Lại chợt nhớ, đến kỷ niệm của chúng ta. Anh mong có thể quay ngược lại thời gian. Cơn mưa mỗi chiều, ở cạnh em. Từng giọt mưa rơi xướt tim anh ướt nhòa. Chỉ còn đọng khoảnh khắc. Không biết rằng em đã xóa. Hay.
Tác giả: Hoàng Trọng
Chiều mưa gợi ý sang mùa. Khói sông hiu hắt gió lùa mái tranh. Bâng khuâng sầu gợn tâm tình. Trong mưa chợt thấy bónh hình ngày xưa ... Nhớ xưa mưa trắng kinh kỳ. Nhớ xưa mưa trắng kinh kỳ. Cho bay khói thuốc tìm về.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Bạch La; Hoàng Cung Fa
Chiều ơi ! Chiều vướng hồn tôi. Chiều đền miền xa xôi. Xin nhắn ai ngoài ngàn lối. Rằng đây nhìn khói vờn qua. Nhìn cánh đồng bao la. Lòng nhớ quê xưa mẹ già. Mẹ ơi ! mẹ hướng về đây. Là chốn đầy yêu thương. Là.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Thái Trân; Thu Tâm
Chiều rơi đó em, trên đời anh hoàng hôn rồi. Chiều rơi đó em, trên đời anh sương lạnh rồi. Nhìn nụ hoa thắm mầu tươi. Nở đẹp trong bóng chiều rơi. Chợt làm bước anh ngập ngừng trên lối. Chiều rơi đó em, trên đời anh.
Tác giả: Hoàng Trọng & Quách Đàm
Ca sỹ thể hiện: Mai Hương; Hồng Ngọc
Chiều nay mưa rơi ướt vai người dưới quán vắng, chàng niên thiếu miền xa thân dầm sương, đời phiêu lưu mang máu giang hồ đi bốn phương, chí lớn say sưa cuộc đời mưa nắng. Chiều nay mưa rơi ướt thân người trai tha.
Tác giả: Thơ: Bùi Trọng Hiển - Phổ Nhạc: Giao Tiên
Thơ: Bùi Trọng Hiển. Phổ nhạc: Giao Tiên. Trình-bày: Hoài Lâm. Chiều nay gió lạnh, lòng tơ rối. Ừ nhỉ! Mùa thu đã đến rồi. Trời thu man mác nhiều mây trắng. Để ai ngơ ngẩn, buồn chơi vơi... Chiều thu buồn con nhớ.
Tác giả: Hoàng Trọng
Ca sỹ thể hiện: Trẩn Cao; Jo Macel
Bóng chiều đương xuống dần đường về thôn quá xa, mênh mông đồng quê lúa ngả nghiêng bóng la đà. Nơi chân trời xa thẳm từng đàn cò trắng bay, tô sắc huy hoàng bao cảnh rừng hoa lá. Bóng chiều sương xuống dần đường.
Tác giả: Hoàng Trọng
Vũng Tàu cảnh đẹp thiên nhiên. Vũng Tàu biển rộng vô biên. Chập chùng lớp sóng xô nhau ôi thần tiên. Vũng Tàu dịu buồn say mơ. Vũng Tàu mịt mùng nên thơ. Gợi lòng lữ khách bâng khuâng niềm nhớ. Gió chiều nhẹ nhàng.
Tác giả: Nguyễn Ngọc Trọng
Ta đứng đây nơi thành Winnepeg, trời chiều xanh, xanh tới sáng quê xưa, ôi quê xưa biết bao giờ trở lại, sài Gòn ơi! thôi hết những chiều mưa. Mây vẫn trôi mang hồn thuyền viễn xứ, về nơi đâu, đây khách xứ quê.