Tác giả: Như Phy
Ca sỹ thể hiện: Bostonfx
Tương tư thức mấy đêm rồi. Biết cho ai biết ai người biết cho. Gió mưa là bệnh của trời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng. Hai thôn chung lại một làng. Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này. Tôi viết lên đây bao nhiêu nỗi u.
Tác giả: Lê Trực
Ca sỹ thể hiện: Tài Linh; Phượng Hằng
Bến nước gió rét đò thưa khách sang. Lau xanh ven sông mờ rung bóng trăng. Đêm nay không gian chìm. Trong giá băng con đò sang ngang. Kể lúc vắng bóng người chinh chiến xưa. Đã cắm giữa gió mùa thu thổi đưa. Đêm nay.
Tác giả: Hoàng Lang
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Giao; Thanh Lan (trước 75)
Một đôi vòng tay nhỏ. Với đôi mắt nâu buồn. Cành hoa hồng nhung nở. Đỏ như màu nụ hôn. Nhiều đêm dài thức nhớ. Những hình ảnh vàng son. Giờ chỉ là dĩ vãng. Kỷ niệm trên đồi sim. Đà Lạt mờ sương khói. Một mình anh.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Nhật Huy & Uyên Phương
Bầu trời cao có muôn ngàn vì sao . Một vầng trăng sáng chiếu lên đôi má đào . Mặt hồ êm ru sáng trăng vàng đêm thu . Rì rào heo may nhẹ nhàng sương khói bay. Tình yêu đôi ta thắm tươi tựa muôn hoa . Dịu dàng lấp.
Tác giả: Chưa Biết
Khi tóc mùa xuân buông dài trước ngõ. Khi nắng chiêm bao khẽ chớp hàng mi. Khi những con thuyền chở mộng ra đi. Giấc mộng phiêu lưu như đàng chim thiên di tung trời. Anh sẽ tìm em như tìm một hành tinh. Mặc trái đất sắp.
Tác giả: Chưa Biết
Tình em sương khói thoáng trôi dần trôi. Và trong hư không tiếng buồn rớt rơi. Từng đêm ta nhớ tiếc cho ngày qua,nhớ mối tình xa. Vì sao tan vỡ mối tình đôi ta. Lại gần để nói với ta lòng em. Dù tình phôi phai tháng năm lãng.
Tác giả: Nhạc Ngoại (Pháp) [Lời Việt: Nhật Ngân]
Ca sỹ thể hiện: Bằng Kiều & Khánh Hà
Em yêu thương ơi, em như đóa hồng. Tình anh trao em từ khi gặp lần đầu. Bên em anh nghe bao la đầt trời. Em trao cho anh tình yêu thật tuyệt vời. Em mang cho anh đam mê tháng ngày. Bên em anh nghe tim anh ấm nồng. Khi.
Tác giả: Nhạc Ngoại
Đời như là lâu đài hoang chợt gió mưa không tàn. Tình như nụ hoa hồng xinh, để vết gai trên cành. Ôi bao nụ cười cũng thoáng như một bóng mơ thôi. Ôi suối lệ vẫn rơi rơi quanh vùng chăn gối. Còn đâu là môi hồn nhiên,