Tác giả: Trịnh Lương Thành
Em thấy không ? Trời đã vào đông. Mình vẫn chờ mong. Một tiếng yêu thương. Anh muốn trao. Tình ấm nồng say. Tình mãi bền lâu. Tình mãi đậm sâu. Em ! Mùa Đông anh đến bên em. Em ! Mùa Đông hai đứa chung đôi. Em ! Mùa.
Tác giả: Chưa Biết
Một người đã đi xa đời hoang vắng. Tình yêu đắm say nay tìm nơi đâu. Mình ta vẫan lang thang ngày tháng dài. Gió đông giờ đây về trên phiến băng buồn. Đêm nay hỡi em yêu miệt mài nơi đâu. Cho ta chết theo cung nhạc buồn.
Tác giả: Lâm Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Châu Ngọc Hà & Ngọc Ngữ; Khánh Lâm; Tuấn Vũ
Vùng tuyết lạnh bao la nơi phương trời xứ lạ. Ngày mình mới quen nhau em còn nhớ anh không. Ôi duyên kiếp sao lỡ làng anh về nơi xứ lạ. Để rồi thương nhớ nhau. Ngồi ghép lại tâm tư nghe tâm hồn đơn dại. Chỉ còn bóng mơ.
Tác giả: Sông Trà
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến
Tình yêu trong ta như là vô tận. Lời kinh ăn năn thay lời trách thầm. Chợt mùa Đông đến rồi mùa Đông đi. Lệ sầu hoen mi. Đời sinh ra ta như là cát bụi. Tình yêu chia xa mang nhiều nỗi buồn. Giọt buồn trên lá giọt buồn.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Minh Tâm]
Ca sỹ thể hiện: Minh Thuận & Nhật Hào; Minh Tuyết & Cẩm Ly
Gần bên anh trong đêm khuya vắng. Rượu cạn ly ta uống say môi mềm. Phút giây trao ân tình tràn đầy. Thời gian trôi theo quên lãng. Người yêu ơi xin đừng gian dối. Để con tim đau xót xa vô vàn. Hỡi anh xin ôm trọn vòng.
Tác giả: Chưa Biết
Bầu trời ngàn vì sao lấp lánh. Đẹp sao những ước mơ tình yêu đầu. Sẽ không quên rộn ràng tình vui vang khắp nơi. Nghe tiếng chuông ngân xôn xao một tình yêu. Bài nhạc tình mùa Đông năm ấy. Chỉ vì yêu đã hóa thân làm con.
Tác giả: Hoàng Rapper
Ca sỹ thể hiện: Khởi My
Một tình yêu xót xa quá, chỉ là cay đắng dối trá, để rồi tim hoá băng giá, lạnh lùng như những sỏi đá… Muốn quên bao tháng ngày, để cơn đau lấp đầy, để thật sự đốt cháy, hết đi vấn vương trái tim này…. Xin anh, anh đi về đi,
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hưng; Phương Hồng Quế; Dalena; Mỹ Lan; Trịnh Lam
Gỡi cho nhau lời yêu cánh thơ hồng. Kể nhau nghe buồn vui kiếp phiêu bồng. Một chuyện tình tựa sương khói trong chiều đông. Khói sương bay rồi tan vết thương xưa còn mang. Đời qua mau đời sao vắng ân tình. Mùa đông qua mùa.