Tác giả: Hoài Linh
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan (trước 75)
Khi nghiêng mình xuống. Thiệp buồn đi bốn phương. Thành đá tan hoang khóc thầm. Chợ phố Đông Ba cũng buồn. Vĩ Dạ từng đêm xót thương. Đong đưa nhịp võng. Hình hài soi bóng sông. Vành nón thơ nghiêng dốc cầu. Hồn lãng du.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: G.Ducky
Lại là Ducky và sau nhiều lần đã bị trói buộc thì. Thử đoán xem hôm nay thằng Ducky này có thể nói được gì. Three of them say to me "baby I chose this rhymes". Để rồi thì chú vịt vàng lại làm cho cả sở thú nhịp nhàng. Nhưng.
Tác giả: Duy Đoàn
Ca sỹ thể hiện: Duy Đoàn (Hoà Tấu Nhạc Không Lời); Duy Đoàn (Hoà Tấu Nhạc Không Lời - MUS)
Tiền là tiên..ơ.. là phật pháp.. ơ... ớ.. vô biên. Tiền là tiên..ơ.. là công lý cán cân. Lòng người bao la rộng lượng cho lắm, lỗ nào chịu lưu thông. Không thông ? Nụ cười tươi vui là đà danh vọng đó... ơ..ơ... Là.
Tác giả: Chư Biết
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Ánh Sáng
Chữ nghèo nào ai muốn đâu, chỉ đứng nhìn lặng thinh cúi đầu. Kiếp người rồi cũng sẽ qua, nhưng chẳng ai sẻ chia cho người ta. Đời bao chua cay mặn đắng khi cuộc đời bao người cười khinh. Trời cho vinh quang giàu có nên tháng.
Tác giả: Khoa Nhí & Night T & D.Y
Ca sỹ thể hiện: Night T
Intro:. Kiếm thật nhiều tiền nà, sống như là tiên á. Chẳng lo buồn phiền vì mình chẳng lo tình duyên á. Số do mình nghèo nà, số do mình xui á. Ế do mình bèo tuy mình ế nhưng mà dzui á. Lá la là là. Ver1:. Sáng chạy grap.
Tác giả: Nguyên Chấn Phong
Ca sỹ thể hiện: Phan Ngọc Anh
Sống không có tiền làm sao được hạnh phúc. Sống không có tiền làm sao mơ có em. Sống trong thời nay đồng tiền nhiều khi đi trước. Trắng đôi bàn tay làm sao dám mơ một ai. Sống không có tiền phận đời không sao may.
Tác giả: Chưa Biết
Thôi hãy câm đi tên cướp biển hung hăng khờ dại. Đừng đúa giỡn với hiểm nguy không biết sống chết là chi. Có lẽ ngươi tưởng đây là đất của dương tộc. Cho nên ngươi tự phụ kêu căng dọa nạt cả thế nhân. Quân ta lớp lớp.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sỹ thể hiện: Vũ Khanh
Anh ngồi mãi đó, một chấm nhân sinh. Có hay không có trong cõi vô tình. Anh ngồi mãi đó, Anh ngồi mãi đó, một chấm nhân sinh! Anh lại trở về bên bờ sông đó. Còn nỗi thương quê mất tròn tuổi nhỏ. Có phải mưa nguồn xóa.