Nhớ Bến Đà Giang

Tác giả: Văn Phụng

Ca sỹ thể hiện: Trần Cao

Ai qua bến Đà Giang cho tôi nhắn vài câu. Thương về mái tranh nghèo bên hàng cau. Chia ly đã từ lâu ôi mong nhớ làm sao. Bao nhiêu bóng người thân mến năm nào. Tôi thương mái chèo lơi bên manh áo tả tơi. Những người.

Nhớ Mãi Hẹn Thề Xưa

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Tùng quân hỡi ! Xưa nơi miền Hải Đảo. Anh nguyện thề một hiếu báo non sông. Hai cùng em se duyên thắm vợ chồng. Mà năm tháng vẫn thầm trông hiu quạnh. Lời hẹn ước như trở thành ảo ảnh. Mong chờ hoài chợt trống quánh cô.

Nhớ Mãi Tình Xa

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Biết kiếp này chẳng được ở bên nhau. Nhưng tim mãi nghẹn ngào gom thương nhớ. Đời cay đắng bao lần duyên trắc trở. Vẫn ấp ôm nghĩa nợ vốn xa rời. Anh đâu còn tha thiết cận kề tôi. Quên kỷ niệm một thời mình đã có. Quay.

Như Một Cơn Mê

Tác giả: Bảo Trân (Gemini)

Ca sỹ thể hiện: Bằng Cường & Gemini Band

Sống trong nỗi nhớ mới biết đau. Mới thấy tiếc nuối khi đôi ta xa nhau. Cứ ngỡ hạnh phúc trong vòng tay mình. Cứ ngỡ dài lâu tình càng đậm sâu. Đã có những lúc tình chúng ta. Yêu thương sớm tối không khi nào cách xa. Em đã.

Niềm Tin Khánh Đản

Tác giả: Hữu Ý-Minh Trang

Ca sỹ thể hiện: Kim Linh

NIỀM TIN KHÁNH ĐẢN. Kể người nghe gần ba ngàn năm trước. Có vị vua bỏ nước ra đi. Rừng thiêng Ngài chẳng ngại gì. Một lòng cầu đạo khắp vì chúng sanh. Gót đế vương chẳng phiền tuyết lạnh. Thân hoàng triều nào ngại gió.

Nỗi Nhớ Người Xa Xứ 2

Tác giả: Tô Vũ Hoàng

Nhớ ngày con thơ, tuổi vui đùa mộng mơ. Chiều dần xuống bên lời ru ánh đèn. Ngoài trời sao đang sáng soi, mẹ cha quên giấc say. Đêm khuya miệt mài lo cơm áo gạo tiền. Bóng chiều dần qua ngược xuôi mọi miền xa. Trời đầy bão.

Nỗi Niềm Lỡ Chạm

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Ừ em buồn nhưng nói được đâu anh. Bởi phận số nên cam đành lầm lũi. Kiếp bọt bèo cặm cụi chẳng ngày xanh. Lời hẹn ước cũng tan thành tro bụi. Dẫu giờ đây chỉ thui thủi một mình. Trong quạnh quẽ nhiều đinh ninh lo lắng. Ôm.

Ôi Một Người Con Gái

Tác giả: Trấn Quế Sơn

Ca sỹ thể hiện: Quang Hào

Ôi một người con gái là đúng một bầu trời. Là sinh con đẻ cái đẹp bằng hạt mưa rơi. Ôi một người con gái dù là gái đốt than. Cũng đẹp như suối ngàn cũng ngời ngợi khen hương. Ôi em gái thôn làng ơi. Anh đã thấy lá nhành.

Phan Thiết Buồn

Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986

Phan Thiết buồn , lẻ bóng chỉ mình tôi. Níu trái đắng từng hồi len dạ khảm. Đời bạc bẽo muôn ngày qua đeo bám. Quấn quyện hoài cũng chẳng dám thở than. Phan Thiết nay , bao xót tủi dâng tràn. Đớn phận hẩm miên man niềm tin.

Phố Vắng Chiều Mưa Bay

Tác giả: Tô Vũ Hoàng

Phố vắng chiều mưa bay. Ta chờ ai thăm thẳm đường dài. Ướp hồn vào men cay. Tay in vàng khói thuốc, tàn đêm vẫn chưa say. Nỗi nhớ dài lê thê. Khi người đi quên cả đường về. Biết sẽ buồn hơn vui, cũng đành lạc bước. Đường.