Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đào Phi Dương & Phương Thuỳ
1. Buồn nào hơn đêm nay. Buồn nào hơn đêm nay. Khi ngoài kia bão tố đầy trời. Từng cánh lá cuốn gió. Rơi vào lòng đêm thâu. Thương thầm mối tình ngâu. Ngày về ôi xa quá. Cánh nhạn còn miệt.
Tác giả: Tô Vũ Hoàng
Ngâm:. Nhìn mưa con chợt nhớ nhà. Mẹ cha xế bóng mái nhà dột xiêu. Lòng con trăn trở thật nhiều. Xứ người đất khách bao điều nặng mang. Tiếng mưa rơi buồn vọng về bao nỗi nhớ, thuở xưa thơ dại sum vầy với mẹ cha, chiều nào.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh & Thơ , Hoàng Ngân
Ca sỹ thể hiện: Bảo Vân
Em trời đổ mưa giông. Mình tôi đứng lại bến sông Thu buồn. Chiều nay nắng chẳng còn vương. Đâu rồi mái tóc em buông vai mềm? Nhớ thương một thuở êm đềm. Tuổi thơ hai đứa bên thềm sông quê. Thả diều dọc khắp triền đê. Em.
Tác giả: Hoàng Quý Phương
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hạ
Trời đổ mưa mà em đi mô. Anh có nói chi mô nà. Thôi bây chừ đưa em về với mạ. Có chi mô mà em cứ khóc hoài. Mình hẹn non thề biển gió trăng. Anh có biết chi mô nà. Ôi bây chừ vầng trăng không còn nữa. Ánh trăng khuya sao.
Tác giả: Hoàng Phương
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Huyền & Linh Tâm; Thanh Ngân & Kim Tiểu Long
Chiều chiều ngày xưa em bên hiên thường ngóng anh sang. Xếp thuyền dùm em xinh xinh trang giấy đỏ giấy vàng. Nhìn trời trong mưa, mưa rơi mưa rơi đầy ướt sân. Gió đưa mây bay về ngóng chờ từng giờ chuyển mưa. Chiều chiều.
Tác giả: Nâu & W/n & Titie
Ca sỹ thể hiện: Duongg & Nâu & W/n & Titie
Xin lỗi em về những chuyện mà ta đã nghĩ. Xin lỗi em về những gì mà ta đã nói. Vì bao câu chuyện mình lúc xưa. Giờ đây chẳng thể viết tiếp được. Chỉ là xa thôi mà, chẳng khi nào ta ngừng nghĩ đến nhau. Bao tháng năm vô tư.
Tác giả: Tác Giả: Đỗ Lễ
Ca sỹ thể hiện: Lê Phúc
Dại Khờ. Tác giả: Đỗ Lễ. Lê Phúc (hát). Yêu người yêu bé bỏng dại khờ. Thương người thương bé nhỏ đợi chờ. Cho đôi mắt em buồn tênh. Khi đôi mắt em sầu thêm. Cho lòng tê tái rã rời. Sợ tình tan vỡ anh ơi. Hôn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Minh Thuận & Nhật Hào
1. Đêm nay cung đàn gọi sầu đến cay đắng pha màu. Cuộc tình bể dâu buồn nối tiếp buồn chôn sâu. Đôi tay xa rời mặn nồng đã mang vết thương lòng. Một ngày mùa đông người nỡ dứt tình sang sông. Tôi như trên đường gặp nạn.