Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Xong chiến trường xin năm ngày phép. Tôi trở về thăm lại Quê Hương. Nói làm sao hết niềm vui sướng và sáng tinh sương tôi bước lên đường. Tựa cánh chim non trong nắng tươi hồng... Lòng nôn nao lòng nôn nao sao lòng nôn nao.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Ngọc & Giang Hồng Ngọc & NSUT Thanh Nguyệt
Cho tôi xin được trở về với những kỉ niệm đẹp. Như chơi đùa cùng đám bạn bè rong chơi khắp bốn phương trời. Cho tôi xin được trở về với mùa thu dịu dàng. Thật dễ thương và ngây ngô. Đã cho tôi những khát khao được trở về quê.
Tác giả: Sông Trà
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Trở về quê hương một chiều mùa đông, trời đông buốt giá. Trở về quê hương bao nhiêu kỷ niệm, kỷ niệm đã xa. Còn lại trong ta một thời đi qua, một thời mãi nhớ. Nhớ công sinh thành, nhớ ơn dưỡng dục. Mẹ ơi! mẹ ơi! làm.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đan Nguyên
Tôi trở về quê hương, tìm lại người thương. Ghé thăm Sài Gòn, muôn màu muôn sắc, thăm cô bạn học, nhớ thời sinh viên, khát vọng tương lai. Tôi trở về quê hương, tim lại người thương, ghé thăm đà lạt, nghe đồi thông hú,
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Khánh Bình
Nhớ đến mẹ già. Nơi quê xa nghèo tảo tần bao năm. Cuộc đời công nhân. Con ở xa lắm. Cũng đã lâu chưa về. Nhà mình neo đơn. Nên con đi rồi. Ai chăm sóc mẹ cha. Cơm áo gạo tiền. Làm cho con phải sống xa gia đình. Giữa chốn thị.
Tác giả: Huỳnh Thiện Phương(Phương Huỳnh)
Nơi a đi qua có gì gọi Là quê hương. Nơi tôi sinh ra quá nhiều điệu buồn tang thương. Đừng nên hoang mang nhiều thế hệ mù mờ đất nứơc. Ôi cơn gió đậm tình người cuộn mình trong mặt trời tươi. Tôi gọi a mời a quay trở.
Tác giả: Hà Lan Phương
Vẫn là anh như khói chiều bảng lảng. Một sớm mai đưa em bước trở về. Quê hương đó ngàn trùng xa dịu vợi. Mái tranh nghèo lam khói toả chơi vơi. Vẫn là anh một chốn về xa vắng. Tìm nhau đâu khi chớp bể mưa nguồn. Vẫn.
Tác giả: Phạm Anh Dũng
Em có về ngang con đường lá biếc. Những buổi chiều phủ nắng nhẹ đôi vai . Nếu nghe tiếng chim kêu lời từ biệt. Thương dùm anh dấu vết gót chân nai. Vì thuở trước ngàn lần em qua đó. Mng yên bình theo lối sỏi ngây.
Tác giả: Jimmii J.C. Nguyễn
Đã mấy mươi năm cơn gió ra đi. Bỏ dòng sông xanh bỏ nước trong lành. Bỏ rừng lưa thưa bỏ những cơn mưa, bỏ trường bơ vơ để sỏi đá ngu ngơ. Một hôm con tim đưa gió ra khơi, trở về quê hương, trở về cội nguồn. Gọi.