Tác giả: Phạm Việt Long
Ca sỹ thể hiện: Đức Long
Con đường miền Trung khúc khuỷu. Đường tình sao mà cheo leo. Con đường miền Trung lắm nẻo. Đường đời biết rồi về đâu? Về đâu? Về đâu? Về đâu? Lòng người sao mà day dứt. Biết bao nghĩa nặng tình sâu. Sao còn chơi vơi,
Tác giả: Thái Khang
Ca sỹ thể hiện: Trương Đan Huy; Trương Đan Huy
Tôi không tin tình em. Vì tôi không thể tin yêu để mất em. Tình như mây mờ giăng, như khói thuốc tan. Thì yêu nhau cũng chỉ vậy thôi. Tiếng yêu xưa còn đâu hỡi em! Bước chân em đi xa chốn nào. Để lại một mình anh giọt.
Tác giả: Chưa Biết
Verse 1: Jc Hưng. Đã có những nước mắt khi em bước ra đi. Buông tay anh em đi , em quên câu chia ly. Chỉ là dĩ vãng , nhạt nhoà anh nghĩ. Về em. Đã cố gắng níu giữ nhưng em cứ bên ai. Tim anh đau những vẫn muốn níu em.
Tác giả: Trương Ngọc Hữu
Ca sỹ thể hiện: Jimmy Nguyễn
Đêm cô đơn mình tôi cất bước. Đường về khuya lặng nghe nỗi sầu. Trong tim tôi chợt nghe nhói đau. Đời ơi rồi đây tôi biết về đâu. Cuộc tình nào vừa qua. Để giờ đây mình tôi lẻ bóng. Đường về nào ai có hay. Bước chân.
Tác giả: Trúc Hồ
Ca sỹ thể hiện: Lâm Nhật Tiến
Về đâu hỡi em khi mặt trời đã ngủ quên. Về đâu hỡi em con đường nào nặng bước chân buồn. Nhẹ theo gió mây trên đường dài bao thân lá vàng. Rơi rụng đầy trên những bước chân. Tình yêu đã chôn từ đây. Mùa Thu đã qua.
Tác giả: Ái Lan
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lam
Từ góc trời này nhìn sang trời kia. Để thấy trời mênh mông. Để thấy đời bể rộng. Từng lối nhỏ này. Vạn dấu chân qua. Từng tháng ngày dài lặng lẽ thoi đưa. Người đi cứ đi. Giòng sông vẫn trôi. Đời như nắng mưa. Từng chút.
Tác giả: Hoàng Thái Châu
Ca sỹ thể hiện: Trương Đan Huy
M ơi em ơi. Em là gió hay em là mây bay. Em như nàng tiên. Em xinh thật xinh. Em như nắng mai gọi bầy. Em ơi em ơi. Em chợt đến sao em vội đi mau. Cho ta ngẩn ngơ. Cho ta cuồng si. Cho ta mãi quên đường về. Em yêu.
Tác giả: Hồng Hà
Lạnh lẽo những chùm hoa tuyết rơi đầy. Trên con đường mùa đông quạnh hiu xứ lạ. Ngàn dấu chân vội vã như đi tìm. Về đâu ? Về đâu xa xôi .... Thời gian vẫn lặng lẽ trên mái đời. Như chôn vùi tuổi xuân, mùa đông xứ.