Tác giả: Trần Duy Đức
Ca sĩ: Anh Ngọc
Ở chỗ nhân gian không thể hiểu. Tôi biết buồn em giăng núi sông. Ngày nghiêng vai xuống đôi vai nhỏ. Nghe lá reo mừng những ngón son. Ở chỗ nhân gian không thể hiểu. Em còn nắng gió tới mai sau. Thấy nhau mà lệ không.