Tác giả: Duy Khánh
Ca sĩ: Duy Khánh
Ta ra đi một ngày cuối đông. Xa quê hương muôn trùng biền biệt. Người đi rồi nữa đời yên thân. Thương người ở lại một đời long đong. Thương người ở lại lận đận long đong. Đây Bataan rực hồng ánh xuân. Đây hương hoa đất trời.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sĩ: Hà Thanh & Duy Khánh; Duy Khánh & Trường Sơn
Ca sĩ khác: Duy Quang & Thái Hiền; Hương Lan & Thái Châu; Mai Hương; Vũ Anh; Quỳnh Giao; Hoàng Oanh; Đỗ Chánh; Vũ Khanh & Ý Lan; Quang Linh; Ái Vân; Như Mai; Thu Hiền; Tấn Minh & Khánh Linh; Thanh Lan & Vũ Khanh
Trèo lên, lên trèo lên, trèo lên, lên trèo lên, lên cây bưởi hái hoa. Bước ra, ra vườn cà, bước ra, ra vườn cà, cà hái nụ tầm xuân. Nụ tầm xuân, ơi nụ tầm xuân. Nở ra, xanh (ơ) biết. Em lấy chồng, em đi lấy.
Tác giả: Mai Văn Hiền
Ca sĩ: Duy Khánh
Tôi sẽ dìu em về ngôi vườn cũ loang vết chân tàn phá. Tôi sẽ dìu em thăm mái tranh hiền mà đành bỏ đi xa. Ruộng vườn bơ vơ không lời hò tiếng hát. Em thơ không cười theo cha ra thành. Tìm lên dấu gành tìm tấm áo lạnh nuôi ấm.
Tác giả: Duy Khánh
Ca sĩ: Duy Khánh
Ơi người bạn Sài Gòn. Bao nhiêu năm chung một lối đường. Ngược giòng thời gian nghe lòng quặn thắt nhớ thương. Ơi người bạn Sài Gòn. Thân đong đưa mai nắng chiều mưa. Buông xuôi trong kiếp sống mịt mờ. Hỏi bây giờ cay.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Ca sĩ: Duy Khánh
Ca sĩ khác: Lưu Quốc Việt
Lối về mà sao nghe lạnh lùng. Phố nhỏ đường vắng ngắt mênh mông. Vắng cả tình em vắng cả vòng tay. Đêm xưa nồng say trong men Xuân. Vắng cả tình thân. Có phải vì em ta lạc loài. Có phải vì ta em thù hận cuộc đời cho.