Tác giả: Phạm Hồng Biển
1. Khi mà trăng chót vót trên ngọn tràm già xanh xanh. Là khi mà em ngơ ngẩn, ngẩn ngơ câu hò của anh. Là khi nước lan tràn trên bãi bờ. Tiếng ghe chèo đêm tá lợp. Nghe con cá nó cắn dây câu. Anh chèo nhanh nhẹn tiếng hò.
Tác giả: Trần Hoàn
Ca sỹ thể hiện: Thu Hiền; Thu Hiền; Hồng Nam; Ngọc Sơn; Thiên Bảo
Giữa Mạc Tư Khoa ...tôi nghe câu hò Nghệ Tĩnh..... Ôi câu hò xứ sở, thấm đượm tình quê... Chiều Mạc Tư Khoa....rừng dương như trầm lặng... Mà nghe câu dặm... rằng hết giận rồi thương ... Ôi câu hò quê hương...em hát.
Tác giả: Tieng Dan Toi
Đường chiều về Đà Nẵng. Sóng nước lao xao như thì thầm. Biển gọi nồm lên. Mái tóc em bay bay nhẹ nhàng. Trời đêm buông màn xuống. Ánh mắt lung linh ôi dịu huyền. Như vơi sông Hàn. Rực sáng bầu trời đêm. Lòng ta như bỗng.
Tác giả: Quốc Dũng
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh; Ngọc Sơn; Trọng Phúc; Hương Lan
Câu dân ca trên đồng nước mặn như giọt sầu quê hương. Câu dân ca trên đồng nước ngọt bao chứa chan tình thương. Câu dân ca trên đồng lúa vàng nghe dạt dào mênh mang. Câu dân ca giữa lòng phố thị như giọng cười miên man.
Tác giả: Chưa Biết
Biển trời xôn xao nghe từng lời hò hẹn. Người đi muôn nơi vẫn nhớ mãi nhớ mãi bến bờ. Người đi khơi xa VẪN NHỚ VỀ BẾN CẢNG QUÊ TÔI. Hồng Lĩnh chập chùng non cao trong biết xanh mây trời. Một dòng sông Lam non nước tuyệt.
Tác giả: Phạm Phương Thảo
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo
Ơ................................ Lời ru mẹ..âm vang..ơ.. đôi bờ xứ Lệ...ngọt ngào...Kiến Giang...ờ..! Quảng Bình chiều nay, nắng không vờn mây. Xác xao ngàn cây, núi sông quặn mình. Vẳng điệu hò khoan...mênh mang Kiến.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thu Hiền
Giữa Mạc Tư Khoa tôi nghe ơ..ơ..ơ. Nghe câu hò Nghệ Tĩnh. Ôi câu hò xứ sở thắm đượm tình quê. Chiều Mạc Tư Khoa rừng dương như trầm lặng. Mà nghe câu dặm rằng giận rằng thương. Ơ câu hò quê hương em hát chiều ni răng.
Tác giả: Thơ Hồ Tịnh Văn & Nhạc Nguyễn Từ
Xuôi dòng Lam Giang nghe câu hò ví, nối bờ yêu thương thấm đậm trang Kiều, nguyễn Du ơi sao nặng lòng đến thế, xứ Nghệ quê mình ôi yêu quá là yêu... Em về Lam Giang theo câu hò ví, dưới thuyền sóng vỗ tiếng mẹ ru.