Tác giả: Nguyễn Văn Hiên
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết; Ánh Hồng
Chiều nay đứng nơi đây trên vùng biên giới. Này em thấy cả trời quê hương mến thương. Kìa bao con đường đất từng chuyến xe tung bụi đỏ. Kìa bao la đồng lúa nặng trĩu bông vờn trong gió. Chiều biên giới mây bay cuối chân trời.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Trọng Tấn
Chiều biên giới em ơi. Có nơi nào xanh hơn. Như chồi non cỏ biếc. Như rừng cây của lá như tình yêu đôi ta. Chiều biên giới em ơi Có nơi nào cao hơn. Như đầu sông đầu suối. Như đầu mây đầu gió. Như trời quê biên cương.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Phạm Phương Thảo; Thành Lê; NSUT Anh Phương
Em hát giọng đò đưa mênh mang đất trời xứ Nghệ. Nghe sông Lam nước lấp lánh vỗ về. Từ chiến hào cây súng em dương lê đến đường cấy lúa. Hàng hàng thẳng tắp em trải đẹp đời lên từ mảnh đất. Nghĩa chiến trường và hậu tuyến.
Tác giả: Đoàn Nguyên Hiếu
Ca sỹ thể hiện: Tiến Lâm
Miền Trung yêu thương ôm mãi vào lòng. Người con gái Hà Nội. Dáng xuân xanh tuổi đôi mươi. Làn tóc mây bay dịu dàng. Nón nghiêng che nụ cười duyên dáng. Chị là cô tấm giữa lòng quê hương. Từng dòng nhật kí ngày nào còn.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung; Giao Linh; Trường Vũ; Thiên Trang; Mạnh Quỳnh (Nhạc Trữ Tình); Thúy Hà
Nếu chiến tranh tàn tôi đưa em về thăm lại vùng quê. Thăm làng thôn xưa bao ngày qua vẫn hoài thương nhớ. Ta sẽ đưa nhau rời đô thị. Xa chốn kinh đô.. về quê đồng. Quê mình còn đây sau chiến tranh vết hằn còn ghi. Bến.
Tác giả: Lý Vũ Duy Phương
ĐẦM DƠI BIẾT MẤY ÂN TÌNH. Tác giả: Lý Vũ Duy Phương. Lối:. Đầm Dơi, hai tiếng thân thương có tự bao giờ. Mà sao tim tôi bồi hồi xao xuyến. Con sông hiền hòa chảy về ba ngã. Mang cho đời vị ngọt phù sa. Vọng cổ. Tôi.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sỹ thể hiện: Duy Quang
Đeo trên vai nợ máu xương. Vui ra đi không buồn nhớ thương. Một nụ cười tươi trên môi, mắt sáng quắc. Đang âm thầm hẹn cùng non nước đi muôn phương. Một rừng cờ phấp phới. Một mầu vàng chiêu dương. Và một nền vinh.
Tác giả: Mai Lâm
Nơi khi gió thu sang có nắng hanh vàng có bông hoa giấy rụng bên hiên nhà. Nơi góc cây sân trường tên phố tên đường đã hóa thân thương từ bao giờ. Một thuở hồn nhiên vòm cây mênh mang che nắng hạ. Một thời đạn bom mỗi dãy.