Tác giả: Võ Tá Hân
Ca sỹ thể hiện: Đình Văn
Nhớ ai trên ghế ngồi câm. Sầu nghiêng chữ viết bút rơi tay cầm. Phải không tình đã lạc nhau. Vẫn thương ai đó tuyệt vời dáng thu. Em giờ đời rộng miên man. Anh như dáng khói dần tan cuối đường. Em giờ lá cỏ vườn xanh.
Tác giả: Lâm Hoàng
Ca sỹ thể hiện: Hà Phương
Miền Tây quê hương tôi yêu dấu. Qua bao ngày nước lũ lụt trôi. Miền Tây quê hương tôi yêu dấu. Sao bây giờ khốn khổ tả tơi. Ôi đau lòng người ở phương xa. Thương cho đau xót quê nhà. Sầu nỗi xót xa. Bà con nơi.
Tác giả: Thành Quang
Ca sỹ thể hiện: Trần Tuấn Lương
Vì sao em hỏi anh, yêu em đựoc bao nhiêu? Làm sao lấy thước đo lường. Trái tim này nồng cháy ,trái tim này nồng say. Tình yêu anh sẽ không đổi thay , vì sao em hỏi anh, yêu em đựoc bao nhiêu? Làm sao lấy thước đo.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Quỳnh Trang
Ngày vui đã đến sao em thoáng buồn. Đời người con gái khoác áo vu quy. Cùng ai kết mối lương duyên. Rời vòng tay ấm mẹ thầy. Sống bên kẻ lạ người xa. Tình đầu hai đứa thôi đành lỡ làng. Lòng em đâu muốn phụ phàng tình.
Tác giả: Hoàng Trọng Quốc
Ca sỹ thể hiện: Đan Trường
Cách mặt nhau, từng ngày qua vắng xa nỗi lòng. Nhớ ngày xưa, từng lời nói tiếng yêu vẫy gọi. Ngày nào ta bên nhau rong chơi, từng nụ hôn tin yêu trao môi. Mà giờ đây xa nhau tình vỗ cánh bay đi rồi. Phút này đây, mình.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thanh Thảo
Yêu nhau cởi áo ối à trao nhau. Về nhà dối rằng cha dối mẹ ớ ơ. Rằng a ối a qua cầu. Rằng a ối a qua cầu. Tình tình tình gió bay. Tình tình tình gió bay. Yêu nhau cởi nhẫn ối à trao nhau. Về nhà dối rằng cha dối mẹ a à a á.
Tác giả: Trịnh Hưng
Tán dương Phật-Bà-Quan-Thế-Âm-Bồ-Tát. Mẹ tôi tên Quán-Thế-Âm. Mang danh Bồ-Tát có tâm thương người. Mẹ tôi như ánh mặt trời. Chiếu soi vạn vật sáng ngời muôn phương. Mẹ tôi mang một tình thương. Không sao bàn nghĩ.
Tác giả: Chế Thanh
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương; Thái Thảo; Chế Thanh
Mỹ lan mỹ lan tôi yêu nàng. Em là thiên nga xuống thế gian. Chân yếu tim đau gã bướm vàng. Hoàng sây chợt nhớ cánh bay ngỡ ngàng. Mỹ lan mỹ lan tương tư người. Tôi thuyền ra câu con nước vơi. Mây gió treo trăng giữa đỉnh.
Tác giả: Phạm Duy
Thinh Không. Trống trải mênh mông. Rộng rãi vô cùng. Cao thấp vô lường. À à a a bỗng. Đầy ắp sinh trùng. Tất cả là tôi. Mà cũng là chung... Thinh Không. Vắng vẻ trầm ngâm. Lặng lẽ âm thầm. Yên tĩnh vô cùng. À.