Tác giả: Xôn Nguyễn
Ca sỹ thể hiện: Châu Khải Phong
Ngày còn bình yên xơ xác mái hiên. Nắng mưa gió sương không than phiền. Hẹn ước về sau suốt kiếp có nhau. Nhưng ai nào ngờ sắp úa màu. Để ngày hôm nay hoen lệ cay. Thấy em đẹp trong chiếc váy, tay nắm tay bên người.
Tác giả: Từ Thức & Sinike
Ca sỹ thể hiện: Thái Sơn & Sinike
Em nay cách xa tôi vội vàng. Cay đắng tôi đành mang. Liệu tôi có quên được nàng. Em đi em có quay về. Làng quê vẫn luôn chờ mong. Sợ em bỏ quên dòng sông. Người cho nhung gấm với ngọc ngà làm mờ mắt em rồi. Người ta yêu.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thiên Tôn
Dòng mực xanh còn đấy. Hứa cho nhiều dù bao lời nói. Đã phai tàn thành mây thành khói. Cũng xem như không mà thôi". Yêu cho biết sao đêm dài. Cho quen với nồng cay. Yêu cho thấy bao lâu đài. Chỉ còn vài trang giấy. Dòng.
Tác giả: Lương Bằng Quang
Ca sỹ thể hiện: Lương Bằng Quang
Lại một đêm nữa rối bời. Phòng trống vắng cô đơn, ngồi ủ rũ riêng mình anh. Giờ đây em vui chốn nào, chìm đắm giữa sa hoa, cười nói suốt đêm trắng. Tuy rằng như mọi khi vẫn biết, sáng hôm sau nàng về bên a, vuốt ve bàn tay.
Tác giả: Nhạc Hoa Lời Việt
Ca sỹ thể hiện: Hoàng Phương
Ta đón em trên bến vắng. Chiều hoàng hôn tắt nắng. Chợt gió dâng sương phủ trắng đầy trời. Mưa lũ trôi, quán bên sông buốt giá. Nàng hẹn ta bến xưa. Ta nghe lòng ngàn nhung nhớ, đợi chờ. Người em dấu yêu trong lòng.
Tác giả: Chưa Biết
Chiều nay nghe ai hát dân ca. Giữa Sài Gòn nơi chốn phồn hoa. Đời ngược xuôi bao tháng ngày qua. Câu ca nào gợi nhớ quê xa. Còn thương nhau. Anh hát dân ca. Lý giồng buồn. Hay Lý tình ta. Lòng còn thương. Ôi.
Tác giả: Lê Tiến Tiền
Trên bến chiều nay lòng em ôm nỗi cô đơn. Nghĩ thân phận mình mười hai bến nước đục trong. Tình nào sâu nông em đâu đoán biết được lòng. Lỡ thương anh rồi em ngồi đây nhớ anh thôi. Biết bao kỷ niệm đành sao quên hết anh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Đoàn Mạnh Quân
Dòng đời nghiệt ngã. Em đi về đâu? Đi về đâu người ơi. Khi mà đời em. Chìm đắm trong những. Cơn say cuồng điên. Giờ đây đời em chỉ biết đến. Những người đàn ông mà thôi. Đời có bao nhiêu trái đắng. Bao nghiệt.