Tác giả: Đỗ Đình Phúc
Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Ca sĩ khác: Trần Cao; Hoàng Nguyên
Đời người lặng lẽ trôi đi như dòng sông. Một ngày lặng lẽ qua đi trong chờ mong. Bên đèn một bóng bơ vơ chiều cuối Đông. Nỗi nhớ nhung vẫn trôi dài trên con sóng. Một ánh sao chơi vơi chìm xuống giữa tim người đã cho đời.
Tác giả: Lê Xuân Trường
Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Tiễn em về chiều nhạt vàng. Lời tình chìm theo làn tóc. Cuối chân trời chim bay tìm. Giấc mộng mơ say. Em đâu biết tim anh ngây dại. Hồn chất ngất riêng anh lạc loài. Em đâu biết mây đen giăng trời. Lịm kín thân.
Tác giả: Thụy Mi
Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Em về! trong tiếng thở dài tôi. Từ tiền kiếp, đọa đày về đó. Em thân như cỏ lá. Phất phơ bay, mà rụng ngang đời. Em về! trong giấc ngủ muộn màng. Nặng nhọc đến, sau đêm mệt lã. Em mong manh tựa sương. Lững lờ trôi,
Tác giả: Thụy Mi
Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Em vẫn đó như cuộc tình rất thật. Những giận hờn, ly biệt xót đời nhau. Bao quấn quít, những ngọt ngào, yêu dấu. Câu nói ngập ngừng, e ấp lời yêu. Em vẫn đó cho ngày dài đứng lại. Níu không cùng, quên niệm ý thời.
Tác giả: Nguyễn Đình Phùng & Thơ: Đinh Hùng
Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Em tự ngàn xưa chuyển bước về. Thuyền trao sóng mắt dẫn trăng đi. Những giòng chữ lạ buồn không nói. Vết lửa bay dài giấc ngủ mê. Em đến mong manh vóc ngọc chìm. Tàn canh hồn nhập bóng trăng im. Ta van từng đoá sao thuỳ.
Tác giả: Châu Đình An
Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Em là cơn gió bay đi muôn trùng. Em là mây trắng lênh đênh trời xanh. Em là hoang thú đã xa lìa bày. Em là nhan sắc làm anh say đắm. Như tình yêu đó lẻ loi cô đọng. Em là bóng tối mênh mông đời anh. Em là mưa nắng đã.