Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mây Hồng
Mùa Đông đến dịu êm, ngân vang khúc hát đêm đông, đếm những sao trên trời, giáng sinh như vui cùng ta, từng chiếc lá nhẹ rơi, đẹp những ước mơ thiên thần, lá rơi bên thềm như đón giáng sinh trở về. Hãy hát những khúc.
Tác giả: Thiện Ngôn
Ca sỹ thể hiện: Minh Vương & Dương Trần
Giọt nước mắt sao chảy hoài không ngắt? Mỗi đêm dài dường như bất tận. Lạc vào trong ký ức về em. Đã có lúc anh tưởng rằng như mới đây. Ngọt ngào lắm nỗi nhớ vẹn nguyên. Vì quá khứ với hiện tại, đã khác nhau.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Trần Nghĩa (Acoustic Cover); Gia Bin; Thùy Chi
Khi xưa ba bé hơn đàn. Nghe guitar rung lên không bao giờ xao lãng. Dây buông dây bấm ngân vang, âm thanh đi khắp không gian. Piano lại khó hơn nhiều. Thêm đôi tay nhỏ bé hơn biết bao nhiêu. Vẫn lướt trên mặt đàn, vẫn.
Tác giả: Dương Trường Giang
Ca sỹ thể hiện: Dương Trần Nghĩa
Lác đác một buổi chiều nơi góc quen. Lác đác vài giọt mưa...rơi ướt vai người. Ngồi yên trông phố rất vội....người đường bước chân thật nhanh. Lặng yên góc phố rất cô đơn...lạc lõng bên chiều mưa. Có những điều thật chua.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Dương Trần Nghĩa
Trên...đường đời mãi yêu. Tay ta đan vào...nhau những ngón yêu thương. Nếu...có một điều ước. Anh sẽ ước...ta mãi như vậy. Muốn thấy môi cười mỗi sớm. Nhẹ ôm em khi lạnh đông sang. Những ký ức ngủ quên anh trao nụ hôn đánh.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Lilian
Kìa chuông reo, kìa chuông reo. Mừng ngày chúa giáng sinh trên dương trần. Một vì sao đẹp làm sao đẹp tựa như chúa trong lòng con. Phố vui tưng bừng chứa chan vui mừng. Chúa sing ra đời chào mừng chốn dương gian đầy muộn.
Tác giả: Hàn Viễn Phương
Ca sỹ thể hiện: Dương Hồng Loan
Ôi ngàn xưa từ nơi phương ấm ánh sáng huy hoàng. Ngày rằm tháng tư sáng soi dương trần. Ca Tỳ La chính nơi dương thành. Lâm Tỳ Ni ngàn Vô Ưu nở hoa sắc đẹp tươi. Mẹ nhặt cành hoa sanh Tất Đạt Đa. Chư thiên mừng vang dội.
Tác giả: SOẠN GIẢ: ĐỖ HOÀI THU
BÀI CA VỌNG CỔ. ANH KHÔNG CHẾT ĐÂU EM. Soạn Giả- Hoài Thu. Ngâm. Người thiếu phụ vừa bước vào khỏi cửa. Quỳ bên thi thể chồng tay quấn vội vành khăn tang. Môi rưng rưng lệ chảy đôi hàng. Sao anh lại bỏ một mình em trên.