Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Tam Ca 3A
Con chim ở đậu cành tre. Con cá ở trọ trong khe nước nguồn. Cành tre í anh. Dòng sông í anh. Tôi nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời. Í anh í à í à anh. Xưa kia ở đậu miền xa. Cơn gió ở trọ.
Tác giả: Vũ Đức Hạnh
Ca sỹ thể hiện: Bảo Vân; Beat Gốc (Beat); Ngọc Ngân; Ái Như
Vầng trăng sáng lung linh. Soi khắp nẻo nhân gian. Mùa thu như tình Mẹ. Dịu mát tâm hồn con. Mùa vu lan lại đến. Con lể chùa khấn Phật. Cầu mong cho Cha Mẹ. Sống đời đời với con. ĐK. Mẹ Cha sinh con ra. Ơn trời cao biển.
Tác giả: Văn Phong
Ca sỹ thể hiện: Phương Anh
Về nghe về nghe cơn mưa lại về. Về xem về xem một nhành mới lớn. Kể nghe kể nghe thơ ngây thủa nhỏ. À ơi à ơi lời mẹ bên nôi. Chiều nay chiều nay mưa rơi nguồn cội. Gọi tên gọi tên một màu tóc mới. Màu xanh màu xanh em tôi.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Ca sỹ thể hiện: Mỹ Dung
Mẹ già như chuối ba hương. Như cơm nếp mật như đường mía lau. Đường mía lau càng lâu càng ngát. Cơm nếp mật ngào ngạt hương say. Ba hương lây lất tháng ngày. Gió đưa mẹ rụng con rày mồ côi. Mẹ già như áng mây trôi.
Tác giả: Vũ Ngọc Toản
Ca sỹ thể hiện: Hà My; Phương Thùy
Phật về mở cửa vô minh. Khơi dòng suối mát nối tình chúng sanh. Phật về cho đất thêm lành. Cho hoa thêm nhụy cho cành trổ bông. Phật về con cá ra sông. Chim về tổ ấm mát đồng lúa non. Phật về an trú trong lòng. Tham si sân.
Tác giả: Trầm Tử Thiêng
Cây có cội, nước có nguồn. Cội nguồn ta trong tiếng nói Việt Nam. Ai phá rừng, ai xẻ núi. Tiếng khóc cười dài trên bốn nghìn năm. Ông cha ta mài miệt vượt sóng gió ngặt nghèo. Trong bao điều tha thiết là tiếng nói mang.
Tác giả: Nhạc Ngoại Lời Việt : Ý Nhi
Ca sỹ thể hiện: Thái Duy
Thuở xa xưa chốn đây, là nơi núi cao non ngàn. Nòi giống Tiên huy hoàng, mang người đến thế gian. Mẹ Âu Cơ đã sinh bọc trăm trứng trăm con hiền. Là chúng ta con rồng với cháu tiên. Mẹ hiền ban cho đất xanh tươi ngàn.
Tác giả: Hàn Sĩ Nguyên
Nắng xế bóng chiều tà. Chuông chùa nào ngân nga. Đâu đây vang mộ khúc. Đàn ai như thúc giục :. -“Mau về thương lấy mẹ già. Đừng mơ chung đỉnh, tương cà mà vui”. Đường trần mải ngược xuôi. Bôn ba quên nguồn cội. Ai.