Tác giả: Quốc Vượng
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Hồ; Mai Tuấn
Vẫn xuôi bước lữ hành. Về cuối cuộc đời sau. Có chăng bến hẹn nào. Để một ngày dìu (tìm) bước chân nhau. Anh đâu cầu được thời gian. Để đời thôi đổ vỡ. Xin hãy tìm lại nhau. Để trao nhau chút tình muộn màng. Lang.
Tác giả: Phú Quang
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến; Mỹ Linh
Ngày mai... rồi anh đi, để lại cho em... hun hút con đường mong nhớ. Bây giờ mùa thu... trời mây mong manh quá. Như thương ngày chia xa... Ngày mai... chỉ còn bên em. Kỷ niệm xưa nhạt nhòa... về một tình yêu... đầy.
Tác giả: Lâm Hoài Thạch
Gặp nhau chi cho thấy lòng thhương nhớ. Mơ từng đêm theo nhịp thở con tim. Người như anh, em ao ức muốn tìm. Bất hạnh cho em, nghĩ đến đã muộn màng. Gặp nhau chi cho cả hai cùng luống cuống. Mất tự nhiên khi trao đổi câu.
Tác giả: Trần Thiện Thanh
Ca sỹ thể hiện: Nhật Trường
Người khách cuối cùng lên tàu là em. Đường cất cánh dài sao chẳng dài hơn. Cho em tôi thêm vài giây lưu luyến về. Một vùng quê hương rất đau thương. Một vùng quê hương rất yêu thương. Lạ quá Sài Gòn chiều nay lại.
Tác giả: Chí Tài
Ca sỹ thể hiện: Trần Cao; Thanh Trúc
Này người tình hỡi, yêu anh ngày tháng mong chờ. Từng mùa thu đến, đông sang tình vẫn bơ vơ. Thao thức đêm dài, một mình nhìn ánh trăng buồn. Lệ tràn khóe mắt u sầu, cuộc tình đầu nhiều cay đắng. Ngày nào anh đến cho.
Tác giả: Hoàng Tuyết Trâm
Nắng mang đến tình nống thắm thiết trao. Nắng dâng hiến trọn vẹn hết trái tim. Mà ta nỡ lạnh lùng dẫm nát lên. Giờ ta khóc riêng một mình giữa bóng đêm. Giờ ôm ấp kỷ niệm lúc ấm êm. Giờ thương tiếc cuộc tình đã khuất xa.
Tác giả: Huỳnh Anh
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương; Carol Kim (trước 75); Thanh Lan (trước 75); Nhật Quân; Thái Châu
Lau mắt đi khóc thương mà chi. Thêm đớn đau cho tình lỡ làng. Còn phút giây mong manh này thôi. Khóc chi em, khóc chi nhiều, còn đêm nay thôi. Mai xa rồi, xa ngàn đời, ta dìu nhau lần cuối. Đi nốt quãng đường yêu.
Tác giả: Nguyễn Tấn Hưng
Từ em thầm nói yêu anh. Chút tình muộn vẫn làm xanh tháng ngày. Dìu nhau một bước trần ai. Tay trong tay nào biết gì ngoài cõi ta. Hẹn em nơi chốn ta bà. Thần tiên rồi cũng hóa ra đọa đày. Tiếc rằng một phần tư thế.