Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Mạnh Quỳnh (Nhạc Trữ Tình)
Nàng bên tôi những đêm trăng tỏ. Tôi ôm nàng dìu lời nàng ca. Nàng ngân nga xóm đêm vui bạn bè. Mến thương nhau câu vè. Chuyện tình yêu tôi với nàng say đắm. Hẹn mùa Xuân khi đàn én bay về. Miếng trầu cau duyên nên.
Tác giả: Minh Vy
Trời lấp nắng bùn bùn thêm. Vẫn thơ ngây duyên dáng dịu hiền. Bóng trăng nghiêng cùng tôi với nàng. Soi hình bên dòng Hương Giang. Bùn làm sao tìm nơi mô. Nét kiêu sa tôn nữ ngày nào. Tiếng em cười đôi má thẹn thùng. Mây.
Tác giả: Minh Vy
Ca sỹ thể hiện: Quang Linh; Cẩm Ly; Hòa Tấu; NguoiDepDiamond
Chưa một lần thăm xứ Huế rất xa. Vĩ Dạ đò trăng thành đô thuở xưa. Đông Ba chắc lắm xa hoa. Sông Hương phượng thắm sân đình. Tôi sẽ về thăm đất Cố Đô. Đâu ngờ gặp em cô gái xứ xa. Em là bài thơ gửi chút nhớ thương. Thơ ngây.
Tác giả: Quốc Hùng
Ca sỹ thể hiện: Phi Nhung
Trời mưa bong bóng. Bong bóng rơi em đi lấy chồng. Trời mưa bong bóng. Bong bóng rơi có người nhớ em. Ðôi măt thân quen. Nhìn nhau không nói nên lời. Ta đã yêu nhau. Mà sao em đi lấy chồng ??? Người chồng em lấy.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Bảo Yến; Khả Tú; Thanh Tuyền; Phi Long; Chưa Biết
Tôi với nàng không quen. Không biết nhau bao giờ. Mà sao cứ thẫn thờ. Để từng đêm nhung nhớ. Và long buồn vu vơ. Em nét đẹp như mơ. Yêu biết sao cho vừa. Chuyệnt ân ái chưa thành. Như trái chín trên cành. Mà vẫn còn.
Tác giả: Song Ngọc
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Vũ; Lê Phi Long; Thế Sơn
Có một chiều tàn đông băng giá. Trên gác nghèo đem bút đề thơ. Nghe tiếng thời gian bước trên vai, năm sắp tàn chua xót không vui, xuân có về xin em đừng tới. Gió nhẹ nhẹ luà qua khe lá. Nghe vỗ về trong giấc.
Tác giả: Từ Huy
Ca sỹ thể hiện: Thanh Lan; Chưa Biết; Thanh Thảo
Ai cho em đôi má hồng đào, và đôi môi dâu tươi thắm ngọt ngào, để tôi khát khao. Ai cho em đôi mắt bầu trời, và tóc mây bay trên vai sườn đồi, làm tôi thấy thương hoài. Ðà Lạt ơi! Tôi nhớ hoài chiều Hồ Xuân.
Tác giả: Trường Sa
Ca sỹ thể hiện: Duy Khánh (trước 75); Hoành Oanh
Hoàng Thành xa đường núi sông ta cách trở với người. Tôi quên sao chốn son vàng có một nàng Tôn nữ. Ngày xưa ấy tôi với nàng những chiều bờ Hương giang. Những khi trong vườn quyên Hoàng hoa nở. Nam Giao chiều ướt lệ trời.