Tác giả: Chưa Biết
Ca sỹ thể hiện: Thái Châu
Ngồi bên đồi vắng bên gốc cây thông già. Nhìn theo giòng suối trôi dưới chân đồi. Vào đồng xa ngát xanh như thảm nhung mềm. Trời vòng theo cánh cung vàng bóng. Và trên đầu núi xanh bóng nơi chân trời. Chiều ôm bờ vai đêm đếm.
Tác giả: Văn Phụng
Ca sỹ thể hiện: Như Mai; Ngọc Lan; Chưa Biết; Tam Ca Thế Hệ Mới; Thanh Lan
Khi đến chân đồi phai nắng hoàng-hôn rơi dịu êm như giấc mơ. Có tiếng sáo ai đang say-sưa êm-đềm, thoáng có mái lều nhẹ buông khói lam trong sương chiều rơi. Nghe thoáng trên đồi ai hát lời tha-thiết hoà theo tiếng đàn.
Tác giả: Võ Đức Thu
Ca sỹ thể hiện: Kim Tước
Đồng quê một màu xanh in cánh biếc. Dìu dịu nghiêng cơn gió hiu hắt từ từ đưa đến nhè nhẹ ru ru duyên. Hoàng hôn trên đồi vắng sương chiều xuống. Mờ mờ xa bao phủ trên cánh đồng bát ngát. Dưới trời thanh thanh bao la.
Tác giả: Việt Dương Nhân & Thanh Ngọc
Lác đác rơi rơi những lá vàng. Hồn ai đầy đọng nỗi riêng mang. Hoàng hôn đang điểm trên đồi vắng. Sương bạc trải dần khuất mây ngang. Khúc hát tình đưa còn văng vẳng. Đoản nhạc yêu đương vọng ngút ngàn. Ôn lại mùa xuân bao.
Tác giả: Vũ Vĩnh Phúc
Ca sỹ thể hiện: Minh Hiếu
Chiều trên phố vắng, tâm hồn lắng theo ngàn thông reo. Mùa đông đã đến, cây trút lá xác xơ tiêu điều. Một mình lê bước phiêu du, Đà lạt trong khói sương mù. Gợi niềm thương về thời xưa cũ. Người đi có nhớ, hoa đào nở.
Tác giả: Tuấn Thành & Minh Trí
Ca sỹ thể hiện: Quang Minh
Phương trời xa cách mien man tình nhớ. Lạc bước bơ vơ qua phố xưa đợi chờ. Đường vắng không em sương khói lam mit mờ. Hình bong than thương sao nghe tình vấn vương. Em về nơi ấy nơi đây buồn thế. Trường củ năm xưa quen lối.
Tác giả: Lam Phương
Ca sỹ thể hiện: Elvis Phương (trước 75); Hùng Cường (trước 75); Mạnh Đình
Chờ em trên đồi vắng. Sương xuống lạnh vai gầy. Hàng thông xanh đợi nắng. Như anh nhớ mong em. Càng tha thiết ban đầu. Giờ đây mới thêm sầu. Gặp nhau chi ngày ấy. Nay mới nhiều xót xa. Hẹn rồi sao chẳng đến. Hoa.
Tác giả: Trịnh Lương Thành
Ca sỹ thể hiện: Hương Lan; Hoàng Nguyên
Đường xưa hun hút mưa bay chiều buồn. Đà Lạt về chiều sương giăng ngập lối. Lê gót chân trên bao hàng lá đổ. Anh một mình lặng lẽ nhìn mưa bay. Màu hoàng hôn phủ mờ lên biển nhớ. Ánh đèn vàng heo hắt trong cô đơn. Anh lặng.