Tác giả: Vân Trường
Chiều buồn nhớ nhung bóng hình thuở nào. Lần đầu đắm say nụ hôn trót trao. Cùng thầm ước ao cho ngày sau. Tình dẹp mãi duyên ta bền lâu. Tay trong tay co nhau. Rồi từ dấy ôm ấp trọn nụ cười. Một màu mắt xanh mộng mơ.
Tác giả: Minh Tâm
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Hưng
Người yêu ơi ! Gió đưa Em đi về nơi cuối trời ! Rượu tren tay, mình tôi say buồn tê tái. Từng ly rượu cay uống cho say không làm vơi đi nỗi sầu. Sầu cô đơn nhớ Em ! tìm Em ở đâu. Xin ngày mai, bình minh một tia nắng, xin.
Tác giả: Mạnh Bin
Trong đêm buồn hoang vắng chỉ riêng anh một mình. Không gian buồn tênh, gọi em thấy em đâu. Con tim lệ rơi biết em đã xa rồi. Anh vẫn chờ em gọi em trong đơn côi. Giữa căn phòng anh ngồi lặng nhìn kỷ niệm đôi ta. Lòng buồn.
Tác giả: Trang Thanh Trúc
Chốn xưa ngày tháng cũ. Hôm nay về ngồi lại. Trời mưa nắng vu vơ. Ta cười buồn tê tái. Dáng người qua giờ xa. Phố lạ bỗng không người. Ðâu còn ai chờ đợi. Trong trí nhớ biếng lười. Ðời chia trăm ngàn lối. Rối.
Tác giả: Phan Đinh Tùng
Ca sỹ thể hiện: Phan Đinh Tùng; Phan Đinh Tùng
Giọt mưa đêm nay ướt lạnh vai. Khiến cho anh lòng buồn tê tái. Tìm em lang thang suốt đêm thâu. Dẫu biết rằng chẳng tìm thấy đâu. Ngày xưa khi em vẫn còn đây. Tháng năm qua đời vui biết mấy. Giờ đây em nơi chốn xa xôi. Mãi.
Tác giả: Yan Nguyễn
Nhiều khi anh mơ trong từng giấc mơ hằng đêm. Hình dung em đã làm cho bờ mi tỉnh giấc. Kỉ niệm ngọt ngào chưa dứt vậy mà người đành cất bước. Mặc cho nỗi nhớ vẫn còn đây. Rồi đêm nghe mưa rơi từng bước chân bên thềm. Phải.
Tác giả: Nhạc Ngoại [Lời Việt: Huỳnh Nhật Tân]
Ca sỹ thể hiện: Ngọc Thuý
Đã đến lúc chia tay dẫu có nói năng gì. Nước mắt ướt hoen mi rồi làm lòng buồn tê tái. Phút đắm đuối bên nhau dẫu ước muốn chi nhiều. Có nỗi nhớ hôm nào là lòng càng nhiều đắng cay. Nhớ phút cuối hôm nào anh đã nỡ ra.
Tác giả: Lê Anh Dũng
Ca sỹ thể hiện: Đình Bảo; Tùng Dương
Đêm, nỗi cô đơn buồn tê tái sâu trong giá lạnh. Còn đâu những ấm áp hôm nào kề bên. Chơi vơi một đời với những mùa đông tuyết trắng xứ người. Bỏ lại tiếng ru chiều tàn à ơi. Tìm nơi xa xôi nhọc nhằn nỗi đắng cay. Hoà trong.
Tác giả: Chưa Biết
Lúc gió đông đến anh vẫn một mình. Sau bao nhiêu lâu tụi mình xa cách. Anh vẫn chưa quên vẫn chưa chấp nhận. Rằng chúng ta đã mất nhau rất lâu rồi. Nước mắt anh rớt khe khẽ lặng thầm. Anh không thể tin mình từng mạnh.