Tác giả: Tâm Anh
Ca sĩ: Thái Châu
Ca sĩ khác: Huy Tâm; Khánh Hà; Diễm Liên
Có lánh mặt nhau, để môi nặng sầu. Đếm nốt ngày xưa còn mãi trong tim. Thương nhớ nhau làm gì, ai nỡ phân ly. Trong giấc mơ tìm về, nghe nặng thương mê. Gió khóc đồi cao, gió phương nghẹn ngào. Vết tích ngày nao, hằn.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Hương Lan & Thái Châu
Ca sĩ khác: Chưa Biết
Thuyền em đi trên sông trăng sáng. Cưới nhau về ta rước hội vui. Trên sông dài thuyền hoa giăng. Bao cô nàng miệng cười xinh xắn. Thuyền em trôi vào ánh sáng. Ánh sáng hồng tươi những đèn hoa. Với bao màu xanh ngát.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phi Nhung & Thái Châu & Mỹ Huyền
Trả lại em yêu chiếc khăn ngày nào. Ngày còn bên nhau ái ân tràn đầy. Trả lại em yêu những năm học trò. Những đêm hẹn hò, ngày ta có nhau. Giận hờn cho em, nét mi đượm buồn. Giận hờn cho em trút thêm muộn.
Tác giả: Phạm Duy
Ca sĩ: Duy Quang & Thái Châu
Ca sĩ khác: Don Hồ & Dương Triệu Vũ
1. Người từ trăm năm về như sông rộng. Ta ngoắc mỏi tay, ta ngoắc mỏi tay. Chỉ thấy sông lồng lộng. Chỉ thấy sông chập chùng. Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá. Thà như giọt mưa khô trên tượng.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Thanh Lan & Hoàng Nam & Thái Châu
Tiếng ai hát chiều nay vang lừng trên sóng. Nhớ Lưu Nguyễn ngày xưa lạc tới Đào Nguyên. Kià đường lên tiên, kìa nguồn hương duyên. Theo gió tiếng đàn xao xuyến. Phím tơ lưu luyến, mấy cung u huyền. Mấy cung trìu mến như nước.
Tác giả: Y Văn
Ca sĩ: Thái Châu & Phương Hồng Quế
Ôi,cuộc đời đầy phong ba giữa lòng người. Lệ sầu chia ly buồn tê tái. Ly rượu này đầy thương đau tấm hình hài. Thu man mác buồn mùa thu ơi. Thôi anh đừng nhắc nữa làm gì. Từng nẻo đường in hình bóng chung.
Tác giả: Chưa Biết
Ca sĩ: Phi Nhung & Thái Châu & Mỹ Huyền
Tình yêu từ đâu mà tình yêu vội vã chiếm tim ta. Chỉ một lần qua mà đêm đêm hình bóng mãi bên ta. Lời nào dịu êm người đưa ta vào những giấc mơ xa. Lòng thầm bảo nhau rằng duyên ta gặp gỡ trong kiếp.
Tác giả: Trúc Phương
Ca sĩ: Hương Lan & Thái Châu
Ca sĩ khác: Quang Nhựt
Ai biết ai vì đời cùng ngược xuôi chung lối mòn. Ngày anh hai mươi tuổi, em đôi tám trăng tròn. Đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ. Chưa buồn khi canh vắng khép đôi mi. Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi. Ngày tim lên.