Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tôi trở về nơi bến đỗ không anh. Bao kỷ niệm tròng trành len nỗi nhớ. Lời hẹn đó đã chẳng tròn duyên nợ. Giấc mộng đầu vụn vỡ hóa tàn tro. Người chốn nao xa khuất bóng con đò. Khiến kẻ ở đắn đo hoài lưu luyến. Ai từng hứa.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đầu xuân mến bạn ở nơi này. Gặp gỡ chan hòa kỷ niệm xây. Nghĩa nặng cài đan hồn rực cháy. Tình sâu gắn kết dạ phơi bày. Ghim lòng thổn thức ân tràn vẫy. Dệt trí mơ màng ái phủ vây. Một khoảng trời yêu thầm giữ lấy. Nồng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Dấu yêu hỡi ! chàng ơi có biết. Ta hoài mải miết chờ mong. Tim ấp ủ tơ lòng bất diệt. Ngày qua thắm thiết đan lồng. Chỉ nguyện ước êm vòng tay ngọt. Nỗi sầu bỗng trót quấn quanh. Suốt kiếp phải cam đành vàng vọt. Tình thơ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
GỬI mối nồng ân đến cạnh chàng. TẶNG người nghĩa nợ vẫn thầm mang. YÊU hoài vạn thuở duyên tràn thắm. THƯƠNG mãi ngàn năm ái đượm vàng. CÙNG hứa sum vầy cho trí dệt. HẸN nhau gặp gỡ để tâm quàng. ƯỚC tròn hạnh phúc niềm vui.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đếm giọt sầu rơi rụng những mùa qua. Đôi môi chẳng mặn mà như trước nữa. Bao kỷ niệm ngàn lời yêu chan chứa. Thoáng vụt tan nguyện hứa bỗng nhạt mờ. Thôi bây chừ quên hết cả ước mơ. Do cuộc sống đợi chờ thêm mệt mỏi. Nào.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Gió heo may trỗi dậy khúc giao mùa. Trời trong vắt bỗng mưa rào bất chợt. Thu là vậy tưởng chừng đang đùa cợt. Như tình anh hời hợt thiếu chân thành. Hẹn thề rồi nhưng sao thấy mong manh. Thật khó chạm bởi tròng trành dễ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
TÌNH gãy gánh duyên đành chia ngã. XƯA ngỡ nồng thoáng đã phai phôi. TRẢ luôn kỷ niệm xa rồi. LẠI muốn vun bồi cố được gì đâu. CHO tủi quạnh bắt cầu chua chát. NGƯỜI âm thầm bỏ nhạt ước mơ. HẠNH trao cả nỗi mong chờ. PHÚC.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em lỡ khắc trong tim ngàn ký ức. Nỗi buồn vây túc trực tháng năm dài. Giọt lệ sầu đẫm ướt khóe mi cay. Dòng ngâu đắng đêm ngày đang gậm nhấm. Do cuộc sống còn muôn điều sâu thẳm. Cõi vô thường cũng thật lắm xót xa. Nào dám.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Tổ Quốc gọi anh lên đường cầm súng. Bóng anh hùng sừng sững giữa đảo khơi. Dẫu gió giông hay sóng cuộn biển trời. Lòng trung hiếu muôn đời Không nao núng. Tổ Quốc gọi những người con trí dũng. Yêu non sông giữ vững nước.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ừ em buồn nhưng chẳng khóc đâu anh. Bởi phận hẩm cam đành duyên không bén. Ai bạc bẽo quên lời thề ước hẹn. Chỉ mình ta ngào nghẹn nhói tim hồng. Xa nhau rồi ôm quạnh quẽ ngóng trông. Ân nghĩa nhạt chút hương nồng vụt.