Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Một ngày kia tôi bên giảng đường tình cờ quen cô em dễ thương. Cô chăm chú ngồi ghi chép nhanh trong trang tập xanh xanh. Rằng cô em chung quê với tôi , tình đồng hương cho tôi hết cô đơn. Nên em vắng một ngày khiến tôi.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Như cơn mê một lần buồn là một lần nhớ đến em. Trong giấc mơ của anh , anh càng chờ mong mãi. Bên nhau thật gần , trao nhau ngàn lời yêu thương. Gởi tâm hồn của ta giữa mây trời. Mình ngồi bên nhau dưới chân đồi cỏ xanh.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Đừng buồn nghe em , chuyện tình đôi ta giờ như chiếc lá lìa cành bay xa. Chìm trong phôi pha cuốn theo cơn lốc chiều có ai biết đến bên thềm lá vàng tan hoang. Giọt sầu trên mi , để buồn riêng ai. Sầu dâng tê tái một lần.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Một ngày buồn kia sẽ không quay trở lại. Những chuỗi ngày cô đơn dài lê thê không còn mãi. Vì giờ này anh đã có ánh mắt em em yêu trên cõi đời này. Thêm làn môi ngọt ngào biết mấy và vòng tay luôn ngày đắm say. Hỡi người.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Ai hát vang khúc nhạc đồng quê tiếng ai hò vang giữa đêm trường. Suốt đêm thâu vang vọng trong gió đưá con thơ yên mộng đêm dài. ( Hò ......., hò ......, lơ ....., hò ......, lơ ....). Ai hát ru ngay cả lòng tôi xao xuyến.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Ngày đầu đến Đà Lạt nghe con tim mình xao xuyến. Với ánh mắt người em phố Cao Nguyên đôi má hồng thắm. Bước bên đồi thông Đà Lạt chìm khuất trong làn sương. Đến bên hồ Xuân Hương bóng dáng ai dắt dìu nhau. Sương đêm gieo.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Một chiều mưa hôm ấy khi em tan trường mưa giăng lối. Trời làm cơn giông tố cho mắt em buồn lòng anh say đắm. Và tình yêu chợt đến thêm ấm lòng dù ngoài kia bão tố. Vì cuộc đời đen trắng đưa em tôi vào một trời quên.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Nhắm mắt cho quên cuộc đời , yêu em giấc mơ thiên thần. Đắm đuối trong cơn mộng vàng ngàn đời miệt mài ru em. Nhắm mắt quên đi cuộc đời , yêu thương trao em một lần. Quyến luyến trong cơn tuyệt trần ngàn đời còn mãi yêu.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Đời một kẻ cô đơn bơ vơ như chim chia lìa đàn. Chỉ ước nguyện cho tôi ru say trong một cuộc tình. Lời hẹn xưa kia vùi chôn theo bao kỷ niệm, người xưa vẫn không trở lại cho đời nhiều nỗi đắng cay. Ngày đẹp ấy không quên.
Tác giả: Nguyễn Văn Sơn
Ngày ấy mình có nhau , mùa xuân bắt đầu tình đẹp muôn màu. Ngày ấy trời vương nắng hồng , người em bé bỏng thấy Xuân chờ mong. Ngày ấy mình nói với nhau tình không uá sầu , tình bạc mái đầu. Ngày ấy đường xưa lối về cỏ.